Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 543 : Lấp Biển

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Lấp Biển



- ---------------------



- Lấp biển là một công trình lớn a.



Võ Đào suy nghĩ một chút nói.



- Chuyện này sẽ giao cho người chuyên nghiệp.



Diệp Hạo cười đáp.



Hắn biết chính phủ cũng đã nối liền không ích hòn đảo ở Nam Hải.



Khoa học kĩ thuật và Tu Đạo kết hợp để mở rộng diện tích hòn đảo này sẽ không mất thời gian bao lâu. Lấp biển là một hành động vứt tiền, nhưng bây giờ Diệp Hạo thiếu tiền sao?



Sau khi tiến vào hoang đảo, Diệp Hạo quét mắt nhìn xung quanh.



- Thời gian sau này, Đệ Tử Ám Tinh Môn sẽ tu luyện ở đây.



- Nơi này ư? Võ Đào khẽ giật mình hỏi lại.



- Đúng vậy.



Diệp Hạo vừa nói xong, tay không mở ra một khoảng không gian to lớn.



- Các ngươi muốn tăng tu vi thì đi đến nơi này.



Sau đó Diệp Hạo lấy ra một bình ngọc, trút toàn bộ năng lượng trong bình vào bên trong không gian.



Võ Đào cảm thụ một phen, cả kinh bật thốt:



- Cỗ năng lượng này tinh thuần hơn gấp 10 lần so với Ngũ Thải Linh Lực a.



- Nếu không có hiệu quả này ta làm sao đưa các ngươi tới đây.



Diệp Hạo cười nói.



Đợi lát nữa ta sẽ cải tạo luôn trụ sở Tông Môn.



- Có cần ta hỗ trợ không?



Võ Đào hỏi.



- Ngươi hiện tại có chuyện quan trọng hơn cần làm - chính là tăng tu vi lên.



Diệp Hạo hơi lắc đầu nói.



Võ Đào nhẹ gật đầu.



Trên dưới Ám Tinh Môn đã sớm biết Tông Môn do Diệp Hạo định đoạt.



Cho dù Võ Đào cũng phải nghe theo lời Diệp Hạo.



Cải tạo theo như lời Diệp Hạo thực ra chỉ là bố trí một cái Linh Trận ở bốn phía Tông Môn, khác biệt duy nhất là Linh Trận này vận dụng số lớn Thượng Phẩm Linh Thạch.



Phải biết dù Ngũ Đại Kiếm Tông cũng không xa xỉ như vậy.



Bất quá Diệp Hạo không quan tâm.



Thứ nhất, Thượng Phẩm Linh Thạch trong tay hắn rất nhiều, thứ hai Đệ Tử Ám Tinh Môn chỉ có hơn một ngàn người.



Sau khi cải tạo trụ sở Ám Tinh Môn, Diệp Hạo liền rời đi.



Lấy thực lực Ám Tinh Môn hiện tại, cho dù Chân Tiên cũng đừng mơ san bằng trong thời gian ngắn.








Tập Đoàn Internet Đông Phương đã trở thành công ty đứng đầu về Internet trong nước.



Mà hôm nay trên website của công ty xuất hiện một quảng cáo.



Lấp biển mở rộng đảo!



- Người nào có thủ bút lớn như vậy?



- Dù kĩ thuật hiện tại đã phát triển gấp 10 lần thì cũng phải đầu tư trên 10 tỷ a.



- Tôi thực sự muốn biết hòn đảo này có giá trị gì?



- Thảm thực vật trên hòn đảo này rất kém cỏi, hơn nữa phụ cận cũng không có cảnh đẹp gì, cải tạo hòn đảo này có giá trị gì chứ?



- Tôi thấy đang lừa gạt người khác.



- Trên quảng cáo cũng có viết rõ ràng. Ba ngày sau sẽ công khai đấu thầu tại Khách Sạn Bồng Lai.



- Ba ngày sau đấu thầu? Cái này có nhanh quá không?



- Trong vòng hai ngày phải chuẩn bị kĩ càng bảng thiết kế, khó đây?



- Tôi nghe nói công ty có thực lực trong nước cũng đã khởi hành tiến về hòn đảo để khảo sát.



- Có công ty tin tưởng thật hả?



- Công ty Internet Đông Phương không lấy uy tín của mình ra đùa đâu.



Lấp biển, công trình này mang ý nghĩa ít nhất phải đầu tư 10 tỷ.



Bởi vậy các công ty có thực lực trong nước mới nhao nhao hành động.



Chu gia, Trịnh Gia, Lâm gia cùng Lãnh gia, Tống gia ở Ma Đô cũng gia nhập vào hàng ngũ đó.



- Căn cứ theo dự đoán công trình này tiền kỳ đầu tư phải vượt qua 10 tỷ, mà dựa theo yêu cầu phía trên thì chí ít phải cần 30 tỷ.



Lâm Nhu Nhi mặc một bộ đồ chức nghiệp trầm giọng nói.



- 30 tỷ.



Trong mắt Tam Đóa Kim Hoa của Tử La Lan Hội Sở lộ vẻ sáng rực.



- Tôi muốn biết chúng ta được bao nhiêu lợi nhuận?



Lương Tử gõ bàn một cái hỏi.



Cân nhắc sẽ có rất nhiều công ty đấu thầu, nên cái giá này sẽ bị ép đến rất thấp.



Lâm Nhu Nhi nhẹ giọng nói:



- Mặc dù thấp nhưng cũng có ba thành lợi nhuận.



- Ba thành?



Lương Tử giật mình hỏi lại.



Ba thành là 9 tỷ.



- Bất luận thế nào cũng phải thầu được công trình này.



Lương Tử đứng lên bảo.