Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 545 : Hợp Tác

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Hợp Tác



- ---------------------



Bồng Lai Hội Sở!



Bồng Lai Hội Sở trước đã nóng nay còn nóng hơn.



Bởi vì Bồng Lai Hội Sở sẽ thỉnh thoảng bán ra Hộ Thân Phù cùng Đan Dược Thần Kỳ trong Tu Đạo Giới.



Lâm Nhu Nhi được Tiểu Lan đưa vào Bồng Lai Hội Sở.



Bộ dáng Tiểu Lan vẫn không mảy may biến hóa.



Nhưng tinh man trong mắt càng thêm lăng lệ hơn trước.



Võ Đạo cao thủ.



Võ Đạo Thế Gia tiến vào thế tực, nhưng không phải ai cũng có một Hộ Vệ cấp bậc Tiên Thiên.



Đi qua cửa ra vào, Lâm Nhu Nhi không khỏi nhìn qua Vô Nha tử đang nằm ngủ một bên.



Cô biết rõ tên này nhìn vô hại nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài.



Hét lớn một tiếng có thể làm cho cao thủ Võ Đạo Cực Hạn tê liệt ngã xuống mặt đất.



Chỉ cô không biết Vô Nha Tử trước mắt không phải bản thể mà chi là một Phân Thân mà thôi.



Vô Nha Tử lười biếng nằm ở đó con mắt cũng không có mở ra.



Lâm Nhu Nhi hít một hơi sâu rồi cùng với Tiểu Lan tiến vào Đại Sảnh.



Bản thân cô vẫn không có cách nào lấy được ưu ái của vị tiền nối này.



Dù mình là Minh Châu đẹp nhất Ma Đô.



- Hai vị cần tôi giúp gì không?



Một phục vụ xinh đẹp nhẹ nhàng hỏi.



Không phải ai đến Bồng Lai Hội Sở cũng có tư cách làm phục vụ.



Nhất định phải đi qua hàng ngàn người mới được tuyển chọn ra.



Bất quá, dù điều kiện hà khắc nhưng số lượng ứng viên cũng rất lớn.



Tất cả đều do phúc lợi của Bồng Lai Hội Sở.



- Tôi có hẹn với Đường Phiên Phiên.



- Vậy mời cô đi theo tôi.



Người phục vụ nói.



Lâm Nhu Nhi có chút kinh ngạc nhìn thái độ chuyển biến phục vụ, bất quá khi cô nhìn thấy dãy số của phòng riêng của Đường Phiên Phiên thì cô đã hiểu.



Phòng 666!



Chí Tôn bao sương a!



Cho đến nay, Đường Phiên Phiên chưa bao giờ mời người ngoài vào căn phòng này.



Mở cửa phòng ra, Lâm Nhu Nhi thấy Đường Phiên Phiên đang nói chuyện với một nử tử có dung mạo kinh diễm.




- Giao kèo đây.



Đường Phiên Phiên đặt một tờ giấy trên bàn.



Lâm Nhu Nhi tỉ mỉ xem xét.



Càng xem cô càng kinh hãi.



Bởi vì cái này không hề có bất cứ hạn chế nào cho cô cả.



- Hợp đồng này có nên thay đổi hay không?



- Tôi tin tưởng cô.



Đường Phiên Phiên khẽ mỉm cười nói.



- Việc thiết trí quá nhiều giới hạn cũng không có ý nghĩa, còn nữa tôi cho cô toàn quyền quản lý, đây là một cơ hội lập nghiệp của cô, tôi không nghĩ rằng cô sẽ chà đạp tâm huyết bản thân đâu.



- Ý tôi muốn nói đến cái tỉ lệ này…



Lâm Nhu Nhi chưa nói hết câu Đường Phiên Phiên đã ngắt lời.



- Đừng nói về tiền bạc, đó chỉ là một con số, cô không cần quan tâm quá nhiều về nó đâu.



- Được rồi.



Lâm Nhu Nhi suy nghĩ một chút nhẹ gật đầu, tiếp đó ký tên mình lên bản hợp đồng.



Đường Phiên Phiên nhìn thoáng qua rồi nói.



- Tôi sẽ đưa các thư thiết kế của các công ty cho cô, khoảng thời gian này phiền đến cô rồi.



- Tốt.



- À, quên nói cô chuyện này, thời gian khuếch tán hòn đảo chỉ có nửa năm.



- Nửa năm?



Lâm Nhu Nhi cả kinh bật thốt.



- Thời gian quá ngắn rồi.



- Cô có thể chia hòn đảo này làm mấy khối.



- Nếu vậy tài chính sẽ đội thêm.



- Tiền không thành vấn đề.



- Tôi muốn hỏi một chút tại sao lại phải mở rộng hòn đảo này?



Lâm Nhu Nhi trầm ngâm một chút vẫn nói nghi hoặc trong lòng ra.



- Bởi vì trên hòn đảo này có một Tu Đạo Tông Môn.



Đường Phiên Phiên ha ha cười đáp.



Lâm Nhu Nhi bị làm cho choáng váng…



Lâm Nhu Nhi giờ mới rõ lí do vì sao Đường Phiên Phiên không xem trọng tiền đâu tư.



Bởi vì đầu tư nhiều thì hồi báo cũng tăng theo.