Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 586 : Diệp Hạo, Chết?

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Diệp Hạo, Chết?



- ---------------------



Toàn trường xôn xao!



Không ai nghĩ đến Diệp Hạo nói ra câu này.



Bình thường, Diệp Hạo đạt đến cấp độ này, không phải sẽ lấy được ban thưởng kếch xù sao?



- Nói thật, ta không muốn ra tay với ngươi.



Thiếu nữ mang lụa mỏng nhìn Diệp Hạo, nói.



Trong lòng Diệp Hạo run lên.



Bản thân suy đoán quả nhiên chính xác.



- Nhưng cô không thể không ra tay đúng không?



Diệp Hạo nhìn chằm chằm thiếu nữ lụa mỏng, hỏi lại.



- Không sai.



- Dù sao ngươi cũng phải cho ta chết minh bạch chứ?



Diệp Hạo chậm rãi nói ra.



- Bởi vì sự tồn tại của ngươi sẽ đánh vỡ phong ấn Thiên Địa do ta tạo ra.



Thiếu nữ lụa mỏng lấy một loại ngữ khí ngưng trọng, nói.



- Ta không hiểu.



Diệp Hạo thật không hiểu.



- Ta là tu sĩ đi ra từ phiến đại lục này.



Thiếu nữ lụa mỏng trầm ngâm một chút, giải thích



- Sau khi trở thành Tiên Chủ, ta trở về để cưỡng ép bóc ra Pháp Tắc Đại Lục, một lần nữa tạo nên Pháp Tắc mới.



Cô nàng dừng một chút rồi nói tiếp



- Toàn bộ Pháp Tắc mới khiến sinh linh Đại Lục có thể không ngừng Luân Hồi.



- Nhưng sự tồn tại của ngươi lại uy hiếp đến loại Pháp Tắc này.



- Tại sao?



- Bởi vì ngươi đều đạt đến Thập Chuyển tại hai đại cảnh giới Kim Đan Cảnh, Nguyên Anh Cảnh.



Lời Thiếu nữ lụa mỏng làm người ta kinh ngạc đến chết không thôi.



Toàn bộ tu sĩ khiếp sợ không ngậm mồm lại được.



- Cái gì?



- Thập Chuyển?



- Cửu Chuyển không phải cực hạn sao?



- Ta rốt cục cũng hiểu vì sao chiến lực Diệp Hạo lại cường đại như vậy rồi.



Diệp Hạo nhìn chằm chằm thiếu nữ lụa mỏng, nói



- Hai đại cảnh giới đều đạt đến Thập Chuyển lại như thế nào?



- Hai đại cảnh giới đạt đến Thập Chuyển sẽ triệu hoán Thiên Kiếp càng mạnh, đến lúc đó, dù ta có phong ấn vùng thế giới này cũng sẽ bị Thiên Đạo cảm giác được.



Thiếu nữ lụa mỏng trầm giọng, nói



- Quy Tắc do ta đắp nặn vất vả sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc.
- Cũng không.



- Ngươi xác định?



- Ta xác định.



Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ bất đắc dĩ.



Đúng, bất đắc dĩ.



Diệp Hạo tưởng Thanh Ma và Vô Cương sẽ dọa Huyền Nữ sợ ném chuột vỡ bình, ai ngờ cô ta lại không biết hai người này.



- Chết đi.



Lúc này, bàn tay trắng nõn của Huyền Nữ đập xuống Diệp Hạo.



Diệp Hạo còn chưa kịp phản ứng, thân thể từng tấc một đứt gãy trước vẻ mặt hoảng sợ của tu sĩ toàn trường.



Chỉ mấy hơi thở, thân thể Diệp Hạo hoàn toàn tiêu tán vô tung vô ảnh.



Diệp Hạo, vẫn lạc.



Nhìn thấy Diệp Hạo vẫn lạc, thần sắc Tu Sĩ giữa sân không đồng nhất.



Có mừng thầm, có buồn bã, có đau thương.



Huyền Nữ quét mắt toàn trường, cuối cùng đôi mắt sáng ngời rơi vào trên người Đường Phiên Phiên.



- Ám Tinh đây sao?



Đường Phiên Phiên gắt gao nhìn Huyền Nữ, không hề che dấu ánh mắt tràn đầy sát khí.



- Nếu không có ta, ngươi không thể đạt được ngày hôm nay.



Huyền Nữ chậm rãi nói ra



- Ngươi hẳn nên cảm tạ ta mới đúng.



Đường Phiên Phiên mới vừa muốn nói, đột nhiên nghĩ đến cái gì, gắng gượng nuốt lại lời muốn nói xuống.



- Ngươi có nguyện trở thành Đệ Tử đích truyền của ta không?



- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?



Rốt cục, Đường Phiên Phiên vẫn không nhịn được mở miệng nói.



- Ngươi nhất định phải cự tuyệt?



- Ta hận không thể giết ngươi ngay lập tức.



Huyền Nữ nhìn Đường Phiên Phiên, trong mắt đầy thất vọng, sau đó cô ta lại nhìn trên người năm người Mai Doãn Tuyết



- 5 người các ngươi là Mệnh Tinh được Thượng Thiên tuyển chọn hả? Hiện tại, ta cho các ngươi một phần cơ duyên, nhưng phải nhìn xem ai nguyện ý làm được?



- Tiền bối, ngài nói.



Huyết Liên Hải vội nói.



- Ta sẽ cho các ngươi đại lượng tư nguyên, nhưng tiền đề là các ngươi phải đánh bại Ám Tinh.



Huyền Nữ chỉ Đường Phiên Phiên, nói



- 2 năm, ta cho các ngươi 2 năm để đánh bại nàng.



- Ta nguyện ý.



Huyết Liên Hải không chút do dự nói ra.



- Ta còn chưa nói xong, ta sẽ dốc lòng dạy bảo ngươi trong 2 năm, nhưng nếu 2 năm sau ngươi không đánh bại được ám tinh, ta sẽ tự tay giết ngươi.



Huyền Nữ nhìn chằm chằm Huyết Liên Hải, nói.