Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 590 : Ta trở về
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Ta trở về
- ---------------------
Lưu Khoa, một Trưởng Lão của Bách Quỷ Tông.
Hắn xuất thủ chém giết Đỗ Hồng sau đó vung tay lên bắt lấy Diệp Hạo đang hôn mê.
- Đi.
Lưu Khoa trầm giọng nói.
Đệ tử Bách Quỷ Tông vội vàng theo Lưu Khoa rời đi.
Bởi nếu không theo Lưu Khoa, lỡ gặp Trưởng Lão Ám Tinh Môn truy tung thì sao đây?
Thủy Lão Tứ và Thủy Dao không hiểu tại sao lại bọn người kia đột nhiên muốn đào tẩu? Bất quá bọn họ minh bạch đám gia hỏa đang giẫm lên Kiếm Quang rời đi không có hảo ý.
Thủy Lão Tứ và Thủy Dao không biết rằng Đỗ Hồng đã bị chém giết đằng kia, thế nhưng phi công bên trong trực thăng cùng phụ lái lại chứng kiến hết tất cả mọi việc.
Phi công lúc này báo cáo tình huống bên này cho Viên Cao Tinh nghe.
Nghe được tin tức này, Viên Cao Tinh rất phẫn nộ, nhưng hắn rất nhanh tỉnh táo lại, hắn ý thức được đây không phải việc mà mình có thể quản.
Viên Cao Tinh trước tiên báo cáo lại chuyện này cho Trương Sơ ở Cục Võ Đạo.
Trương Sơ bị tin tức truyền làm cho kinh trụ.
Sự tình Diệp Hạo bị Huyền Nữ chém giết nữa năm trước Trương Sơ biết rõ.
Chuyện này đã sớm truyền khắp toàn bộ Tu Đạo Giới.
Diệp Hạo làm sao có thể còn có thể sống sót đây.
Nguyên nhân gì đã không còn trọng yếu nữa.
Lúc này Trương Sơ mang theo lực lượng tinh nhuệ của Cục Võ Đạo hướng về Hồ Hồng Trạch.
Lấy tu vi Nguyên Anh Nhị Chuyển bây giờ của Trương Sơ thì đến Hồ Hồng Trạch không cần bao lâu thời gian.
Đứng trên Hồ Hồng Trạch Trương Sơ nhìn thấy thi thể Đỗ Hồng bị chém thành hai đoạn, hai mắt hắn âm trầm nhìn về phương xa, tiếp đó hắn dò được tung tích của một nhóm Tu Sĩ Bách Quỷ Tông đuổi tới.
Lấy tu vi của hắn bây giờ thì đối thủ có là Tu Sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có thể đánh một trận.
Trương Sơ hơi trầm ngâm một chút rồi đi đến biệt thự Diệp Hạo, nhưng hiện giờ nơi đó không có một ai.
- Đi đâu hết rồi ta?
Trương Sơ suy nghĩ một chút rồi bay về hướng Tây Bắc.
Ở đó Trương Sơ cũng đồng dạng không tìm thấy thân ảnh đám người Đường Phiên Phiên.
Bất quá hắn cảm thấy vô cùng may mắn.
Bởi ví hắn đã đánh cuộc đúng.
Lúc trước khi hắn lĩnh ngộ Thần Thể một cách điên cuồng dưới Ngộ Đạo Thụ, hắn đã tìm được một năng lực khác ngoài trấn áp ra còn có bất tử.
Hiện tại quả nhiên chứng minh được điều đó.
Thần Thể Bá Đạo!
Nhưng mà vấn đề bây giờ là bản thân hắn quá hư nhược.
Diệp Hạo liếc mắt đến vũng máu của đám Lưu Khoa, hắn miễn cưỡng tụ tập một sợi Chân Nguyên vận chuyển Vạn Thọ Quyết, sau một thời gian chủ mạch của Diệp Hạo dần được quán thông.
Diệp Hạo tụ tập toàn bộ năng lượng này vào bên trong chủ mạch.
Hắn lo lắng tên Tu Sĩ Bách Quỹ Tông kia sẽ quay trở lại.
Diệp Hạo làm như vậy vì bây giờ hắn chỉ có thể vận dụng một bộ phận uy năng của Vạn Thọ Quyết, nếu không lấy huyết nhục của đám người Lưu Khoa, làm sao có thể đánh xuyên qua kinh mạch bản thân hắn chứ.
Diệp Hạo chỉ hập thụ một bộ phận năng lượng của đám Lưu Khoa rồi đình chỉ.
Hủy!
Diệp Hạo sau khi điều chỉnh thân thể một chút liền đứng lên.
Bây giờ phải mong chóng rời khỏi đây.
Nhưng vừa đi gần tới của động phủ, hắn nghe một vài tiếng bước chân.
- Không tốt, tên kia quay lại rồi.
Diệp Hạo ý thức được điểm này, trong mặt lộ ra vẻ suy tư, tiếp đó Diệp Hạo tụ tập lực lượng vừa thu được trong kinh mạch trên đầu ngón tay, đánh ra một đạo Kiếm Ý hướng về phía lối ra vào động phủ.
Kiếm Ý sáng rực, Phần Sơn Chử Hải.
Đường Cường đang vội vàng chạy vào trong động thì cảm nhận được đạo Kiếm Ý này sắc mặt hoàn toàn thay đổi, hắn quay người điên cuồng bỏ chạy về nơi xa.
Khóe miệng Diệp Hạo lộ ra một tia đắng chát.
Thật vất vả mới tụ tập lại năng lượng mà đã tiêu hao hầu như không còn gì.
Mà thôi cũng kệ.
Dù sao cũng đỡ hơn chết một lần.
Diệp Hạo ra khỏi sơn động nhìn về hướng xa xa giống như một lời nhắc nhở.
- Ta đã trở về!