Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 616 : Như Lâm Đại Địch
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Như Lâm Đại Địch
- ---------------------
Sau khi quyết định sứ mệnh Thập Đại Tiên Cầm, Diệp Hạo mang theo Tứ Đại Tiên Cầm Ly Phượng tiến về biên cương Hoa Hạ.
Không lâu sau, Diệp Hạo cho Tứ Đại Tiên Cầm lựa chọn địa điểm tự phong.
Tự phong có nghĩa phong ấn bản thân, ngăn cách cảm giác của Thiên Đạo.
Dù sao cũng là Thiên Đạo, cường giả Chân Tiên chỉ có thể phong ấn ba lần, sau đó không thể không tiến về Tiên Vực.
Kế tiếp, Diệp Hạo cưỡi Thiên Ưng trở về Mao Sơn Phái.
Mao Sơn Phái!
Diệp Hạo đưa Mao Sơn Phái rất nhiều tài nguyên, khiến bọn họ trở nên cực kỳ cường hoành, cho dù Tam Tông hiện nay cũng không thể sánh bằng, theo thời gian trôi qua, Mao Sơn Phái ngày càng mạnh.
Mà cái này cũng do một tay Diệp Hạo tạo thành.
Bách Hoa Tranh Minh mới chân chính thịnh thế.
Một nhà độc đại không có chỗ tốt gì.
Kỳ thật, thực lực Tam Tông và Ngũ Môn những năm gần đây tăng lên không ít, nhưng Mao Sơn Phái lại bạo tạc tăng lên.
Khi Thiên Ưng cách Mao Sơn Phái còn mấy trăm cây số, ba động kinh người lập tức tràn ngập khắp nơi. Trong Đại Điện,Tông Chủ Ngọc Hành đang đàm luận cùng Hiểu Minh bỗng nhiên đứng lên.
- Thế nào?
Ngọc Hành nhìn thấy Hiểu Minh dị dạng, khẽ giật mình hỏi.
- Một tồn tại vô cùng kinh khủng đang chạy đến Mao Sơn chúng ta.
Hiểu Minh vội nói tiếp
- Lập tức mở ra Đại Trận Hộ Sơn cấp ba.
Sắc mặt Ngọc Hành đại biến.
Có thể khiến Hiểu Minh xưng hô tồn tại vô cùng kinh khủng, tu vi ít nhất cũng phải Chân Tiên cảnh a.
Hiện tại, Hiểu Minh đã đạt đến Trọng Kiếp Cửu Chuyển, cho dù Địa Tiên phổ thông xa xa cũng không phải đối thủ.
Mà có thể khiến cho Hiểu Minh động dung cùng e ngại như vậy, ngoại trừ Chân Tiên thì không còn gì khác.
Ngọc Hành xé rách không gian, trong nháy mắt xuất hiện trên Đại Trận Hộ Sơn.
Mấy trưởng lão điều khiểnTrận Pháp còn chưa kịp phản ứng, Ngọc Hành đã gấp rút nói ra.
- Lập tức mở ra Đại Trận Hộ Sơn cấp ba.
- Ách.
Hiểu Minh không biết nên nói cái gì.
Nào chỉ hù dọa đơn giản như vậy?
Nhìn toàn bộ lão tổ cùng trưởng lão Mao Sơn Phái đều như lâm đại địch, nên có thể hiểu được bọn họ đã bị dọa đến bộ dáng gì?
Ngọc Hành chần chờ một chút rồi cũng đi ra Đại Trận Hộ Sơn.
- Diệp Tông Chủ, ngươi đây là…?
Ngọc Hành tin tưởng nhân phẩm Diệp Hạo, hắn không phải loại người lấy oán trả ơn.
- Ngọc Môn Chủ, ngươi cảm thấy Thiên Ưng này như thế nào?
Diệp Hạo chỉ Thiên Ưng hỏi.
- Thần tuấn uy mãnh, bá đạo cường hoành, sợ ở Chân Tiên cảnh cũng không phải kẻ yếu.
Ngọc Hành không hiểu tại sao Diệp Hạo hỏi như vậy, nhưng ông tavẫn nói cảm giác trong lòng ra.
- Thiên Ưng đã đạt đến Chân Tiên hậu kỳ, ở Chân Tiên cảnh xác thực không phải kẻ yếu.
Diệp Hạo nói đến đây rồi dừng một chút.
Những Tiên Cầm này tu luyện mấy trăm năm ở Tiên Cung tầng một, nếu không đạt được cảnh giới này thì bỏ đi cho xong
Tại sao Diệp Hạo không lưu lại toàn bộ Tiên Cầm trấn thủ chứ?
Bởi vì điều này không cần thiết, Diệp Hạo tin tưởng Thập Đại Tiên Cầm có thể bảo vệ được Hoa Hạ.
Phải biết, phần lớn Chân Tiên ở Đại Lục chỉ có tu vi Chân Tiên sơ kỳ.
Ngọc Hành và Hiểu Minh liếc nhau một cái, trong mắt song phương tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Diệp Hạo mang Thiên Ưng đến đây để khoe khoang tọa kỵ sao?
Tọa kỵ Chân Tiên hậu kỳ quả thật rất phong cách nghe.
Trong 3000 Đại Lục đoán chừng cũng không mấy người có tọa kỵ này à?
Nhưng Diệp Hạo cần khoe khoang sao?
Thân phận cường giả Chân Tiên, ai còn dám lãnh đạm chứ?
- Hôm nay, ta đến đây để tặng Thiên Ưng cho Mao Sơn Phái các ngươi.
Lời Diệp Hạo làm người ta kinh ngạc đến chết không thôi.