Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 63 : Ngươi đi đi

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



Ba!



Diệp Hạo tiện tay cho em ma ăn một cái bạt tay, đám đùa với ca.



Cô gái kêu thảm một tiếng rồi từ từ tiêu tán.



Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm, nhìn cô nàng lên xà ngang trong phòng.



- Cô cho rằng trốn trong đó, ta sẽ không thấy?



Khuôn mặt cô gái hiện ra vẻ sợ hãi, nàng biết mình gặp thứ dữ rồi, cô nàng đang có ý muốn chạy trốn, nhưng Diệp Hạo đã nhanh chóng rút Thanh Đồng Chủy Thủ bên hông ra.



Sau khi được thôi động, từ Chủy Thủ xuất hiện một đạo kiếm ý băng lãnh tràn ngập cả phòng, em kêu thảm một tiếng, run lẩy bẩy tại chỗ, không dám nhúc nhích.



- Đại Sư, tha mạng.



Diệp Hạo đi về phía cô gái ma.



- Tại sao không đi đầu thai?



- Tôi còn có thù chưa báo được.



- Thời khắc cô tự đoạn tuyệt sinh mạng của mình, cô đã không còn liên hệ gì gới Dương Gian này nữa rồi.



Diệp Hạo thản nhiên đáp lời.



- Tôi không cam tâm.



Cô nàng thét lên.



- Cam tâm hay không cũng là chuyện của cô, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến tôi.



Nói đến đây, hắn thu lại Thanh Đồng Chủy Thủ dưới ánh mắt kinh ngạc của hồn ma.



- Rời đi thôi!



- Đa tạ Đại Sư.



Bạch y nữ tử cung kính cúi người một cái, sau đó bồng bềnh rời đi.



Đợi đến khi hồn mà rời đi, Diệp Hạo vẫn cảm giác âm khí nơi này còn quá nhiều.



- Chắc phải bày ra một cái Tụ Dương Trận.



Những Âm Khí này không làm gì được hắn, nhưng sẽ ảnh hưởng đến thân thể Đường Phiên Phiên.



Diệp Hạo chiếm được toàn bộ ký ức của Hắc Long, đại bộ phận chúng đều có quan hệ đến việc tu luyện.



Diệp Hạo tin tưởng, đạo thuật Thần Thông trong tay mình nắm dù Mai Doãn Tuyết cũng còn kém rất xa.



Bởi vì tu vi ma nữ vừa nãy không cao, nên Tụ Dương Trận không cần quá cao cấp, hắn chạy qua tiệm tạp hóa bên cạnh mua mười mấy tấm gương, bắt đầu xếp thành một cái Tụ Dương Trận cỡ nhỏ, theo tia nhưng sáng mặt trời đầu tiên của buổi sáng sớm chiếu vào, toàn bộ Âm Khí trong phòng đang tiêu tán nhanh chóng.



Diệp Hạo nhìn thời gian một chút, rồi chạy trở về ký túc xá.



Đẩy cửa phòng, Trịnh Tiểu Long nhìn tay Diệp Hạo.



- Nay cậu không mua đồ ăn sáng à?



Diệp Hạo có chút không thoải mái, mình là thằng ở chắc, phải mua đồ ăn sáng cho nó sao?




Viên Cao Tinh nhếch miệng cười đáp.



- Nghĩa gì khác chứ?



- Trương Lan muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn dáng người có dáng người, thứ không hoàn mỹ nhất chắc là cái này.



Viên Cao Tinh vừa nói vừa chỉ ngực mình.



- Theo kinh nghiệm duyệt gái mười mấy năm nay, chắc Trương Lan thuộc size A ấy.



- Kỳ thật, size A quá phổ biến trong nước ta rồi, 40% trở lên đều có size A.



Trịnh Tiểu Long lúc này tiếp lời.



- Size C và D không bao nhiêu người.



- Hôm qua tôi mới tra mít tờ Google, trên đó có thống kê, tại Trung Quốc, hơn 64%, nữ tính có size A, xem qua có thể biết được nó phổ biến thế nào rồi.



Tiếu Lão Thực cũng xen vào một câu.



- Cả đám đều là chuyên gia a.



Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.



- Làm chuyên gia có tác dụng chó gì?



Tiếu Lão Thực không khỏi giận quát.



- Sao thế?



- Hôm qua tôi đã thổ lộ với Lý Song nhưng thất bại cmnr.



- Thất bại thì đổi đối tượng, làm gì căngn man!



- Nói lý do người ta cự tuyệt xem thế nào?



- Đúng, nói nghe một chút.



- Cô ấy hỏi tôi nhóm máu gì? Tôi nói B, nàng bảo mình cũng thuộc nhóm B, con hai chúng ta sau này sẽ 2 B.



Diệp Hạo đớ người.



- Chỉ vậy?



- Ừm, thế thôi đó!



- Nhỏ đó cự tuyệt nên tìm lý do đây mà!



- Ca của ta, cậu không nói ra sẽ chết à?



Tiếu Lão Thực gãi đầu, khóc không ra nước mắt nói.



- Đừng buồn, để tôi giới thiệu cho cậu một người.



Diệp Hạo nói xong, nhìn hết một lượt các bạn nữ trong lớp, rất nhanh, đôi mắt hắn sáng lên.



- Lão Thực, cậu nhìn bé kia thế nào?



Tiếu Lão Thực thấy Diệp Hạo chỉ một nữ sinh, không khỏi run người một cái.



- Đừng đùa được không?



- Thế nào?



- Nhỏ này chắc có bà con với tinh tinh á, nhìn làn da xem, rất hợp với cậu nha!