Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 648 : Công Đức Viên Mãn

Ngày đăng: 15:54 30/04/20


Công Đức Viên Mãn



- ---------------------



Cường giả Chân Tiên cấp muốn lưu lại Chân Tiên thủ đoạn không hề dễ dàng, trong đó nguyên nhân quan trọng nhất chính là quá mức thưa thớt, nếu Diệp Hạo không phải bởi vì Lý Thiên Thiên cho hắn không ít vật liệu, hắn cũng sẽ không tùy tiện mà nàng một hạt châu thủ hộ Chân Tiên cảnh.



- Vị này chính là Thánh Sơn chi chủ.



Diệp Hạo chỉ vào Thanh Thiền trầm giọng nói.



Diệp Hạo càng giống như xác nhận thân phận Thanh Thiền.



Hơn 20 nhánh tu sĩ tức khắc hiểu địa vị Thanh Thiền không thể dao động.



Có một vô địch Chân Tiên bảo bọc như Diệp Hạo, ai có thể ra tay với Thanh Thiền đây?



Còn nữa không nên quên hiện tại Thanh Thiền ngoại trừ một vài lão yêu quái nhân tộc thì còn có người nào có thể làm đối thủ của cô?



- Một chi của ta nguyện ý gia nhập Thánh Sơn.



Đúng lúc này một lão giả đứng dậy.



- Điều kiện đầu tiên để gia nhập Thánh Sơn chính là nguyện trung thành với Thánh Sơn.



Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.



- Không dám.



Lão giả vội vàng đáp.



Mà sau lão giả này lại có tới mười mấy nhánh khác lựa chọn gia nhập Thánh Sơn.



Về phần những người không gia nhập Diệp Hạo cũng không cưỡng cầu.



Mỗi người đều có lựa chọn của bản thân.



Những thế lực này sở dĩ không gia nhập vì nhắm đến những thế lực Yêu Tộc đã bị quét ngang, bọn họ thừa dịp thời cơ này phát triển thế lực của mình.



Thanh Thiền đã có kinh nghiệm quản lý bộ lạc, lại thêm Mạt Lỵ cùng Lão Trữ lão nhân giúp đỡ, rất nhanh đã hợp nhấn mười mấy nhánh thế lực Nhân Tộc khác.



Mà lúc Thanh Thiền dẫn người sửa chữa lại Thánh Sơn Mai Doãn Tuyết cũng trở lại.



- Diệp Hạo đâu?



Sau khi trở lại Thánh Sơn Mai Doãn Tuyết tìm một người hỏi.



- Diệp Chân Tiên đang kiến tạo Hộ Sơn Đại Trận.



Mai Doãn Tuyết hỏi một tu sĩ Thanh Bộ Lạc, tu sĩ nhìn thấy Mai Doãn Tuyết đến thì vội vàng trả lời.



Hắn biết rõ thiếu nữ trước mặt cũng là một vị Chân Tiên a.



Mai Doãn Tuyết đằng không mà đến rất nhanh đã thấy Diệp Hạo kiến tạo trận pháp sau núi, mà bên cạnh là Thanh Thiền với một bộ mặt sùng bái nhìn xem.



- Diệp Hạo.




- Còn nữa, dù đến Tiên Vực tôi có thể thăng đến đâu đây? Mà lấy tư chất của cậu tương lai đến Tiên chủ cũng không có vấn đề gì, đến lúc đó nếu cậu muốn truy nã tôi, tôi muốn khóc còn không được.



Diệp Hạo cười vỗ bả vai Hiểu Minh nói.



- Anh cũng có thế nhìn ra được chẳng lẽ Văn Hoa còn không hiểu sao?



- Nếu đã như vậy tại sao cậu còn lãng phí một mai tử phù cho Mai Doãn Tuyết đây?



Hiểu Minh rất nhanh lại nghĩ tới một việc.



- Bởi vì..trong lòng tôi vẫn còn vướng mắc.



Diệp Hạo ung dung nói ra.



Tha thứ cho một người nào có dễ như vậy.



Lúc này Hiểu Minh mới hiểu hết ý tứ của Diệp Hạo.



Diệp Hạo cho Mai Doãn Tuyết một mai Tử Phù, xét đến cùng vẫn không muốn có quá nhiều dây dưa với cô ta.



...



Ròng rã một tháng, 16 đường đại quân Địa quét ngang Thương Lan đại lục một lần.



Mấy ngàn thế lực Yêu Tộc to nhỏ đều bị nhổ tận gốc.



Còn lại chỉ là những thế lực Yêu tộc nhỏ xíu.



Bây giờ tiếp tục chinh chiến cũng không còn ý nghĩa gì, Diệp Hạo nhìn thấy vậy cũng để đại quân trở lại Thánh Sơn.



- Chư vị, trong vòng một tháng này tin tưởng chư vị cũng đã đầy bồn đầy bát, nhưng về sau chủ đạo Thương Lan Đại lục sẽ là Nhân Tộc, chúng ta có trách nhiệm cùng nghĩa vụ giúp đỡ bọn họ.



Diệp Hạo quét mắt 16 đường đạo quân một cái nói.



- Ta yêu cầu không cao, chỉ cần để lại một phần mười đồ lấy được như vậy Nhân tộc Thương Lan Đại lục mới có thể nhanh chóng khôi phục.



- Đương nhiên chư vị nếu cảm thấy ta yêu cầu quá phận thì cũng có thể không giao, hiện tại có thể thông qua Không Gian Liệt Phùng để trở về.



Diệp Hạo nói như vậy.



Nhưng ai dám không giao chứ.



Ngươi không giao ra thì sau này Diệp Hạo còn dẫn ngươi đi chơi sao?



Còn nữa Diệp Hạo chỉ kêu giao ra một phần mười tài nguyên, không hề quá phận a.



Bởi vậy tu sĩ 16 đường đại quân nhao nhao lấy ra một phần mười tài nguyên.



- Ta còn có một thỉnh cầu.



Diệp Hạo nói khẽ.



- Chư vị khẳng định chiếm được không ít Công Pháp, ta thỉnh cầu mọi người có thể giao ra một phần Công Pháp, đương nhiên các ngươi có thể lưu lại phó bản.