Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 653 : Tứ Đại Chân Tiên
Ngày đăng: 15:54 30/04/20
Tứ Đại Chân Tiên
- ---------------------
- Tự bạo.
Thanh Thanh không ngờ Hỏa Long tự bạo, nàng cũng chỉ còn cách lui lại.
Nhưng lúc này, một bóng hình xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Hỏa Long, trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường mà đặt bàn tay lên vai hắn.
Lực lượng nóng bỏng thể nội Hỏa Long nhanh chóng tan thành mây khói.
Hỏa Long vô cùng khiếp sợ nhìn thân ảnh trước mặt
- Ngươi...?
Hắn không nghĩ tới, cuối cùng vẫn có Chân Tiên ra mặt.
Mai Doãn Tuyết!
Lúc này, ánh mắt Mai Doãn Tuyết tràn đầy sát cơ dữ tợn nhìn Hỏa Long
- Yêu Long, ngươi còn nhớ ta không?
Hỏa Long kinh nghi bất định nhìn Mai Doãn Tuyết. Hồi lâu sau, con ngươi chợt co rút lại, hắn thấy được một đạo thân ảnh trên người Mai Doãn Tuyết.
Người kia đồng dạng cũng là một đại nữ tử phong hoa tuyệt trần, xinh đẹp đến mức Trọng Kiếp Cảnh cao quý như hắn cũng phải động tâm không thôi.
Nhưng nữ tử Thế Tục kia không chấp nhận hắn, ngược lại đối xử lạnh nhạt với hắn. Sau mấy lần thổ lộ thất bại, Hỏa Long quyết định xông vô nhà nàng vào ngày 15 tháng 8.
Hỏa Long chém giết một nhà nàng, ngay lúc hắn chuẩn bị giết nữ nhi nàng, một vị Thái Thượng Trưởng Lão Bế Nguyệt Tông xuất hiện.
Không thể không nói, lão đầu tử có thực lực cực kỳ cường hoành, dù hắn có Thiên Phú Thần Thông vẫn bị đánh lui.
Trong lúc bị đánh lui, Hỏa Long vẫn may mắn dùng một kiếm giết được người kia.
- Cô là nữ nhi Giang Nam Vũ?
Hỏa Long kinh ngạc nhìn Mai Doãn Tuyết.
- Ta cứ tưởng đời này không còn cơ hội rửa hận báo thù.
Mai Doãn Tuyết cắn răng nghiến lợi nhìn Hỏa Long
- Ông trời có mắt, ngươi lại chủ động nhảy ra.
- Có thể chết trong tay nữ nhi người ta yêu thương, đời này không còn gì tiếc nuối.
Hỏa Long ung dung nói ra.
Năm đó, Hỏa Long thật sự động tình, nên mới thẹn quá hoá giận như vậy.
- Chết?
Mai Doãn Tuyết cười lạnh
- Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Kim Vân rốt cục ý thức được tại sao Diệp Hạo nói như vậy.
- Ba động trên người tiểu tử này còn mạnh hơn ta?
Lúc này, một lão giả tóng cau mày, nói.
- Theo lý thuyết, hắn vừa mới vượt qua Thiên kiếp, cũng không nên mạnh như thế a?
Một Thổ Hoàng lão giả đồng dạng khó hiểu nói.
- Ta đã chứng đạo từ ba năm trước.
Diệp Hạo nhìn lão giả tóc vàng, nói.
- Cái gì?
Lão giả tóc vàng kinh ngạc
- Không phải tiểu tử ngươi tự phong chứ?
Không phải ai cũng muốn tự phong, nếu không phải mấy lão gia hỏa này cảm thấy không có bao nhiêu thành tựu trong Tiên Vực, sao lại tự phong chứ?
- Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Diệp Hạo thản nhiên nói
- 3 năm nay, ta đã du sơn ngoạn thủy.
- Lừa ai vậy?
- Tin hay không là chuyện các ngươi, tốt, hiện tại chúng ta nói chính sự đi.
Diệp Hạo nhìn lão giả cường đại nhất ở giữa.
- Chắc ngươi là người giật dây tiến công Địa Cầu hả?
- Phải thì như thế nào?
- Vậy ngươi phải trả giá đắt vì hành vi của mình,
Diệp Hạo vừa dứt lời, Lão Tổ Tam Đại Kiếm Tông Kim Kiếm Tông, Hỏa Kiếm Tông, Thổ Kiếm Tông nhìn hắn như một thằng ngu.
Trong mắt lão giả kia lộ ra vẻ đăm chiêu.
- Chỉ dựa vào tu vi Chân Tiên sơ kỳ sao?
- Chân Tiên sơ kỳ chưa đủ đối phó Chân Tiên hậu kỳ như ngươi à?
Diệp Hạo nói ra lời này, sắc mặt lão giả không khỏi thay đổi.
- Ta có chút hứng thú với ngươi đó.
- Đáng tiếc, ta không hứng thú với lão đầu tử đen hôi như ngươi.
Diệp Hạo vừa dứt lời, hai ngón tay khép lại, một đạo Tam Xích Kiếm mang bay ra.