Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 669 : Âm Dương Kiếm Quyết
Ngày đăng: 15:54 30/04/20
Âm Dương Kiếm Quyết
- ---------------------
Công Pháp Điện!
Diệp Hạo mang lệnh bài Đệ Tử Chân Truyền bên hông đi một lèo đến tầng ba.
- Tiền bối.
Một lão giả mắt say lờ đờ mông lung bên trong xó xỉnh nghe thấy có người kêu mình nên mở ra hai con ngươi ra nhìn xem.
- Tiểu tử, ngươi đến đây làm gì?
- Thực hiện ước định chứ gì.
- Uớc định gì.
- Chẳng lẽ tiền bối đã quên ước định ba tháng trước sao?
- Ngươi học xong Tử Ngọc Thiên Công và Họa Địa Vi Lao rồi à?
- May mắn không làm nhục mệnh.
Lão giả phủi đất đứng lên.
- Tiểu tử, ngươi xác định.
- Ta có thể lừa được ngài hả?
Lão giả kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo, sau đó tâm thần khẽ động đưa một không gian cho hắn
- Hiện tại, ngươi thi triển Họa Địa Vi Lao đi.
Đối với thần thông Tử Ngọc Thiên Công và Họa Địa Vi Lao, bên trong Tông Môn chỉ có mấy người tu luyện thành công.
Diệp Hạo nhảy lên không trung, hai tay khắc hoạ từng đạo hoa văn hóa thành một cái lồng giam, nhốt lão giả vào trong đó.
- Họa Địa Vi Lao.
Lão giả vung tay lên, Họa Địa Vi Lao do Diệp Hạo bố trí lập tức vỡ nát.
Sở dĩ lão giả có thể chấn vỡ Họa Địa Vi Laobởi vì tu vi cường hoành.
- Không ngờ chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, ngươi lại có thể tu luyện thành công.
Ánh mắt lão giả tràn đầy ngưng trọng nhìn Diệp Hạo
- Hiện tại, ta có chút tin tưởng, ngươi có thể học được Tử Ngọc Thiên Công.
Sau khi Diệp Hạo vận chuyển Tử Ngọc Thiên Công, thân thể tản mát ra quang trạch Tử Ngọc, cùng lúc đó, một cỗ uy áp trùng điệp từ trên người hắn tràn ngập ra.
Nói chính xác hơn thì đây là một loại Thế, một loại Thế rung động lòng người.
Đồng giai đối mặt loại Thế này, mười thành thực lực chỉ có thể bộc phát ra sáu thành.
Còn nữa, khi Diệp Hạo thi triển Tử Ngọc Công Pháp, vô luận lực phòng ngự hay lực công kích đều tăng lên một cấp bậc.
Đây cũng là chỗ bá đạo của môn công pháp này.
- Ngươi thật sự tu luyện thành công.
Dù lão giả không tu luyện Tử Ngọc Thiên Công, nhưng không có nghĩa ông ta không thể nhìn ra
Mấy hơi thở sau, Diệp Hạo xuất hiện đối diện Chu Duyên trên Sinh Tử Đài.
- Ta còn tưởng ngươi không dám tới chứ.
Chu Duyên nhìn Diệp Hạo, cười lạnh.
- Ta còn sợ cặn bã sao?
Diệp Hạo lườm Chu Duyên, đáp lại.
- Ngươi nói cái gì.
Chu Duyên nổi giận.
Hắn không minh bạch tại sao Diệp Hạo dám nói lời kích thích mình như thế?
Chẳng lẽ Diệp Hạo không sợ mình hạ sát thủ với hắn sao?
- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì.
Diệp Hạo vừa dứt lời, ném lệnh bài đệ tử Nội Môn bên hông cho Chấp Sự Lôi Đài.
Chấp Sự kiểm tra một phen, nói
- Lệnh bài Diệp Hạo có 3 vạn 5000 điểm cống hiến.
Chu Duyên kinh ngạc nhìn Diệp Hạo, rồi cũng ném Lệnh Bài cho Chấp Sự.
- Lệnh bài Chu Duyên có 3 vạn điểm cống hiến.
- Nghèo vậy.
- Ông nội ngươi chứ nghèo!
Chu Duyên hoàn toàn bị chọc giận.
Hắn không hiểu tại sao một người tu vi thấp như thằng nhóc trước mặt lại dám gây hấn với mình nhiều lần như vậy?
- Sinh Tử Đài, bất luận sinh tử.
Chấp Sự Lôi Đài trầm giọng nói.
- Các ngươi có dị nghị không?
- Không có.
- Không có.
- Bắt đầu đi.
Chấp Sự vừa dứt lời, Tiên Kiếm trong tay Chu Duyên hóa thành một đạo Phi Hồng.
Nhanh, nhanh đến cực điểm.
Giữa sân, tuyệt đại bộ phận Tu Sĩ đều không nhìn thấy quỹ tích của Tiên Kiếm.
Răng rắc!
Chuôi Tiên Kiếm nhanh chóng xuyên thủng thân thể Diệp Hạo, lực lượng bá đạo ẩn chứa bên trong Tiên Kiếm bộc phát xé rách thân thể hắn ra.
Nhìn Diệp Hạo hóa thành từng mảnh vỡ, một ít nữ đệ tử la lên.