Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 679 : Trừng Phạt
Ngày đăng: 15:55 30/04/20
Trừng Phạt
- ---------------------
Toàn trường xôn xao.
Không ai nghĩ sau khi Trưởng Lão Chấp Pháp Đường đến lại trách phạt Trịnh An.
- Liễu Trưởng Lão, ngài làm như vậy không công bằng.
Vương Lượng trầm giọng nói.
- Vương Lượng, huynh đệ các ngươi lan truyền tin đồn Diệp Hạo vô địch ở Thượng Tiên Cảnh, dẫn đến đám người Trương Lương châm đối Diệp Hạo, ẩu đả Dạ Tuyết, trọng thương Cảnh Lương, Đường Chủ lệnh cho ngươi tiến về Đệ Tam Chiến Khu đóng giữ một năm.
Sắc mặt Vương Lượng đại biến.
Đệ Tam Chiến Khu so với Đệ Nhị Chiến Khu tốt hơn một chút, nhưng số tu sĩ trở về cũng chỉ có ba bốn phần mười.
- Diệp Hạo thì sao?
Sắc mặt Vương Lượng âm trầm nói.
- Diệp Hạo vì thuộc hạ ra mặt vốn rất bình thường, nhưng hắn ra tay quá nặng lại thêm ẩu đả Đệ Tử Chấp Pháp Đường.
Liêu Hùng nhàn nhạt nói.
- Diệp Hạo lập tức tiến về Đệ Nhất Chiến Khu phục dịch.
Nghe được như thế Vương Lượng cười lên ha hả.
Nếu như Đệ Nhị Chiến Khu chỉ có một phần mười Tu Sĩ trở về thì Đệ Nhất Chiến Khu thì không có một ai trở về được cả, từ trước đến nay chỉ có những kẻ tội ác tày trời mới bị mang đến Đệ Nhất Chiến Khu.
- Liêu Trưởng Lão, ngài xác định đây là ý của Âu Dương Đường Chủ?
Lúc này Bạch Thược trầm giọng hỏi.
- Ừ.
- Chuyện này vẫn nên để Tông Chủ giải quyết tốt hơn.
Bạch Thược nhìn Liêu Hùng chậm rãi nói.
Lời nói này của Bạch Thược làm Tu Sĩ ở đây kinh ngạc.
Ai mà không hiểu ý trong lời nói của Bạch Thược?
- Chuyện này Tông Chủ cũng đã gật đầu.
- Cái gì?
Bạch Thược cau mày nói.
Nàng không nghĩ Tông Chủ sẽ phái Diệp Hạo đến Đệ Nhất Chiến Khu.
Cái này rõ ràng là đi mà không có về a.
- Trương Lương, Hàn Thu, Minh Viễn, Tôn Ý, Hằng Phương năm người các ngươi có thể công khai khiêu chiến Diệp Hạo, nhưng lại lựa chọn loại thủ đoạn ti tiện này để bức Diệp Hạo xuất thủ, nể tình các ngươi đã bị trừng phạt, chuyện này đến đây thôi.
Liêu Hùng nhìn về phía đám người Trương Lương nói.
- Trước khi Diệp Hạo tiến về Đệ Nhất Chiến Khu phục dịch thì các ngươi tuyệt đối không được ra tay với Diệp Hạo, ngươi vi phạm trục xuất khỏi Tông Môn.
Đám người Trương Lương đều kinh trụ.
- Ta không phục.
- Ta Tu Đạo bởi vì muốn bảo vệ người bên cạnh mình.
- Nếu ta không tuân theo quy củ thì mấy người Trương Lương đâu còn giữ được tính mạng.
- Cứng quá dễ gãy.
Diệp Hạo cũng trầm mặc.
Nhìn thấy Diệp Hạo như vậy thì Hoàng Phủ Kiếm đã biết cu cậu căn bản không thèm để lời nói vừa nãy của mình vào tai.
- Ngươi biết Đệ Nhất Chiến Khu tại sao có đi mà không có về không?
- Không biết.
Diệp Hạo đúng thật không biết.
- Bởi vì Đệ Nhất Chiến Khu là Phòng Khu chống lại Thượng Cổ Ma Tộc.
- Ma Tộc?
Diệp Hạo khẽ giật mình nói.
- Không sai, Ma Tộc.
Hoàng Phủ Kiếm nhẹ gật đầu nói tiếp.
- Ma Tộc là Chiến Sĩ trời sinh, đồng giai có thể xưng vô địch.
- Đệ Tử muốn hỏi Ma Tộc hiện tại ở Tiên Vực cùng Thượng Cổ Ma Tộc có quan hệ không?
- Ma Tộc hiện tại là hậu duệ của Thượng Cổ Ma Tộc.
- Thượng Cổ Ma Tộc cường đại như thế, tại sao Đông Tiên Điện có thể ngăn cản được?
- Đệ Nhất Chiến Khu thực ra chỉ là một cái phong ấn, dùng để phong ấn Thượng Cổ Ma Tộc, nhưng qua thời gian dài thì một chút Ma Tộc cũng đã chạy trốn ra được.
- Ma Tộc trốn ra được thì cũng không mạnh cho lắm mà?
- Ma Tộc chạy ra xác thực không mạnh cho lắm, nhưng người đóng giữ trong Đệ Nhất Chiến Trường thời gian dài sẽ bị Ma Khí xâm nhập, dần dần sẽ hóa thành Ma Nhân.
- Đệ Tử có thể đi không?
Ánh mắt Diệp Hạo sáng lên nói.
Ma Khí!
Vật này đối với kẻ khác là trí mạng.
Nhưng lại là đại bổ cho Tâm Ma hắn nha.
- Ngươi đi nơi đó làm cái gì?
Hoàng Phủ Kiếm cau mày nói.
- Tu luyện a.
- Ở trong đó tu luyện cái gì?
- Bàn Thạch Chi Tâm.
- Không có bao nhiêu người tu ra Bàn Thạch Chi Tâm, còn nữa ngươi bất quá mới chỉ Thượng Tiên Cảnh, tu Bàn Thạch Chi Tâm cái gì a?
Hoàng Phủ Kiếm nói.