Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 709 : Khinh Thường

Ngày đăng: 15:55 30/04/20


Khinh Thường



- ---------------------



Những năm này, Địch Long không phải chưa gặp qua người phách lối, nhưng phách lối như Diệp Hạo thì chưa thấy lần nào.



- Có phải các hạ làm việc hơi quá mức hay không?



Địch Phượng mặc một bộ váy trắng, nhịn không được nói.



- Chẳng lẽ đệ đệ ngươi chỉ vào người ta thì không quá mức?



Diệp Hạo nhìn Địch Phượng bình tĩnh nói.



Địch Phượng trì trệ.



- Muốn theo đuổi một cô gái không có gì sai, nhưng nếu chuyện gì cũng ghen thì chỉ có thể nói lòng dạ hắn quá hẹp hòi.



Diệp Hạo lườm Địch Long nói:



- Còn nữa, ngươi không xứng với Bạch Thược.



- Ngươi nói cái gì?



Địch Long giận dữ.



- Ta nói ngươi không xứng với Bạch Thược.



Diệp Hạo nhìn thẳng Địch Long nói:



- Bây giờ… ngươi nghe rõ chưa?



- Ngươi…



Địch Long giơ tay ra, một đạo kiếm minh vang lên, sau đó, Bạch Thược cũng rút tiên kiếm ra.



- Cô muốn ra tay với ta?



Địch Long không thể tưởng tượng được nói.



Vừa rồi, Bạch Thược ngăn cản bản thân cũng bình thường.



Nhưng mà bây giờ, cô ấy lại muốn ra tay với hắn?



Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.



- Diệp Hạo là bạn của ta, ta không cho phép ngươi tổn thương hắn.



Ánh mắt Bạch Thược không mảy may nhượng bộ.



Nghe được câu này, toàn thân Địch Long run rẩy.



- Bạch Thược, cô không cảm thấy mình quá phận hả?



Địch Phượng nhìn thấy bộ dáng đệ đệ của mình, tức giận trách mắng.



- Quá phận? Chẳng lẽ bạn của cô bị uy hiếp thì cô ngoảnh mặt làm ngơ hả?



- Ta nói cô làm như vậy không công bằng đối với đệ đệ ta.



- Địch sư tỷ, theo ta được biết, đệ tử Nội Môn Lý Diệp vì muốn gặp cô một lần mà đợi dưới chân núi ba năm, nhưng mà cô lại kiếm đủ lý do không chịu gặp.



Bạch Thược nhìn chằm chằm Địch Phượng nói:



- Như vậy, ta muốn hỏi, cô đối với Lý Diệp có công bằng không?



- Lý Diệp có thân phận gì, chị ta có thân phận gì?



Địch Long nghe thế không thèm suy nghĩ phản bác ngay.




Phân thân tiếp nhận một kích đó của Địch Long rồi nhếch miệng nói:



- Chỉ có chút thực lực đó thôi sao?



Bởi vì cái gọi là người trong nghề vừa ra tay đã biết.



Phân thân của Diệp Hạo hời hợt tiếp nhận một kích của Địch Long, cho dù đồ đần cũng biết phân thân kia không đơn giản.



- Vừa rồi chỉ là thăm dò thôi.



Địch Long lạnh lùng nói.



Hắn nói lời này thuần túy là thôi ngưu bức.



Trên thực tế, vừa rồi hắn đã dùng hết bảy thành thực lực.



- Ha ha.



Phân thân Diệp Hạo cười khinh bỉ nhìn hắn:



- Bây giờ đến lượt ta.



Nghe thế, trong lòng Địch Long hoảng sợ.



Nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo chỉ đánh ra một quyền đơn giản.



Đúng, một quyền.



Địch Long không cảm nhận được bất kì một ba động thần thông nào trong một quyền này của Diệp Hạo.



Nhưng rất nhanh hắn đã biến sắc.



Một quyền này của Diệp Hạo nhìn như phổ thông đơn giản.



Nhưng khi đánh tới bản thân lại giống như một toàn Thần Sơn Thượng Cổ.



Kinh khủng không có giới hạn!



- Tam Trọng Lãng.



Địch Long lui ra sau đồng thời Tiên lực toàn thân tràn ra, sau đó, những pháp lực này hội tụ trên nắm đấm của hắn.



Tam Trọng Lãng có nghĩa ba tầng cỗ kình.



Cỗ thứ hai gấp đôi cỗ thứ nhất, cỗ thứ ba gấp đôi cỗ thứ hai.



Lấy quyền đối quyền.



Khác biệt là Địch Long vận dụng thần thông.



Cùng lúc đó, cổ Vượn trên đỉnh đầu Địch Long gào thét, hóa thành một đạo tàn ảnh nhập vào bên trong Tam Trọng Kình kia.



- Đến Tam Trọng Kình cũng xuất ra.



- Tam Trọng Kình là Công pháp thượng thừa bên trong cấp bậc Chân Truyền.



- Tam Trọng Kình lại tăng thêm Thượng Cổ Tiên Viên ẩn chứa Huyết Mạch Chi Lực, ta nghĩ dù phân thân của Diệp Hạo có mạnh hơn cũng phải lui a.



- Phân thân của Diệp Hạo vẫn khinh thường đối thủ quá rồi.



- Ai nói không phải đâu?



Những gia hỏa này cũng không phải không có ánh mắt.



Bọn họ liếc mắt đã nhìn ra phân thân của Diệp Hạo không phải đối thủ của Địch Long.



Nhưng Diệp Hạo không nên khinh địch như vậy.