Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 715 : Giáo huấn Địch Long
Ngày đăng: 15:55 30/04/20
Giáo huấn Địch Long
- ---------------------
Đông Tiên Điện!
Hoàng Phủ Kiếm nhìn tin tức Công Đức Đường vừa mới truyền đến mới ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo nói.
- Công Đức Đường đã thống kê Điểm cống hiến cho ngươi.
- Bao nhiêu?
Diệp Hạo hứng thú hỏi lại.
- 528 vạn.
Hoàng Phủ Kiếm cười khổ đáp lời.
- Ngươi có biết ban đầu ta còn định đưa cho ngươi 100 vạn cống hiến không?.
Kỳ thật Diệp Hạo chém giết tu sĩ lấy được điểm cống hiến chỉ có mấy chục vạn.
Sở dĩ Diệp Hạo lấy được nhiều cống hiến như vậy bởi vì hắn đã bán toàn bộ đồ vật trong Túi Càn Khôn của các tu sĩ hắn giết cho Công Đức Đường.
Những công pháp kia cùng đủ loại tài nguyên Diệp Hạo lại không dùng được.
Như vậy không bằng bán cho Tông Môn.
Kỳ thật con số này cũng không tính quá cao.
Phải biết số lượng tu sĩ Diệp Hạo chém giết được đã đạt đến mấy ngàn. Mấy ngàn tên tu sĩ còn có một phần là Ngọc Tiên cảnh.
Hoàng Phủ Kiếm đã sớm nghĩ kỹ việc ban thưởng Diệp Hạo.
Nhưng hiện tại ban thưởng cho Diệp Hạo 100 vạn điểm cũng không có ý nghĩ gì nữa.
Lấy thực lực của Diệp Hạo, không thể dùng hết số điểm này trong thời gian ngắn.
- Không cần phải như vậy.
Diệp Hạo lắc đầu.
Diệp Hạo đến bây giờ không phải một người tham lam.
Hắn hiện tại vẫn chưa nghĩ đến việc dùng những công đức này để làm gì.
- Ngươi tính làm gì tiếp theo thế?
Hoàng Phủ Kiếm hỏi.
- Thời gian tiếp theo, ta chuẩn bị an tâm tu luyện.
- Chuẩn bị đột phá Ngọc Tiên cảnh?
- Nếu như vậy thì sau khi đến đỉnh phong ngươi hãy tiến về Vấn Tâm Cốc.
- Vấn Tâm Cốc?
Diệp Hạo biết rõ Địch Phượng bị trừng phạt về Vấn Tâm Cốc.
- Vấn Tâm Cốc là nơi rèn luyện tâm thần của các đệ tử.
Hoàng Phủ Kiếm trầm giọng nói.
- Nếu rèn luyện trong đó, tương lai sẽ có rất nhiều lợi ích.
- Nói vậy thì ta phải đi đến đó một chuyến rồi.
Diệp Hạo cười cười nói.
- Nhưng lá bài tẩy ấy không thể tùy tiện vận dụng đâu.
Bạch Thược biết rõ át chủ bài trong miệng Diệp Hạo là Tâm Ma, nhưng Tâm Ma đâu có thể tùy tiện gặp người.
- Trong lòng ta tự có tính toán.
Diệp Hạo không thèm để ý nói.
Nghe Diệp Hạo nói vậy, Bạch Thược cũng không hỏi gì thêm nữa.
Mà ngay lúc hai người Diệp Hạo đi đến Vấn Tâm Cốc thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc.
- Diệp Hạo.
Địch Long nhìn thấy Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy sát ý dữ tợn.
Địch Long làm sao không giận được.
Hắn bị Diệp Hạo treo lên đánh cũng rất bình thường.
Tài nghệ không bằng người, ai cũng không thể nói cái gì.
Nhưng tỷ tỷ hắn vậy mà còn bị trừng phạt vào Vấn Tâm Cốc 3 năm.
3 năm a!
Địch Long ở Vấn Tâm Cốc nửa tháng đã có loại cảm giác muốn điên rồi.
Vừa nghĩ đến việc tỷ tỷ phải chịu đựng 3 năm dày vò trong đó, hắn lại có cảm giác muốn xé Diệp Hạo ra thành từng mảnh.
Diệp Hạo nhàn nhạt lườm Địch Long một cái nói.
- Ngớ ngẩn.
- Ngươi nói ai ngớ ngẩn vậy?
Địch Long giận dữ quát lớn.
- Ngươi cho rằng Long tiền bối bắt tỷ tỷ ngươi trong Vấn Tâm Cốc 3 năm chỉ vì trừng phát nàng sao?
Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Điều này nói rõ Long tiền bối thấy tâm cảnh Địch Phượng có tỳ vết, không có thời gian dài tôi luyện căn bản không xóa được tỳ vết này.
- Mà ngươi có biết tỷ tỷ ngươi có tỳ vết vì sao không?
- Chính vì người ngớ ngẩn như ngươi đấy.
- Thất tình lục dục, tu sĩ không phải không thể không có, nhưng do tỷ tỷ ngươi quá mức chú ý đến người ngớ ngẩn như ngươi khiến tâm vấn đạo của nàng không vững. Trong thời gian ngắn thì không có vấn đề gì, nhưng nếu để thời gian dài thì sẽ trở thành vấn đề lớn, đến lúc đó tỷ tỷ ngươi có thể đột phá Kim Tiên cảnh hay không cũng là vấn đề đấy.
Diệp Hạo nói đến đây hơi dừng một chút nói tiếp.
- Thời gian 3 năm thật ra là một lần tôi luyện, cũng tương đương với một loại tra tấn, nhưng nếu không làm vậy, tỷ tỷ ngươi sẽ bị gạch chân trong hàng cửu đại chân truyền.
- Ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, tỷ tỷ ngươi chịu tội gặp nạn, toàn bộ đều vì ngươi mà ra.
Diệp Hạo khinh bỉ nhìn Địch Long nói.
- Thật bi ai a, ngươi đến bây giờ vẫn còn không biết.
- A.
Địch Long kinh trụ.