Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 89 : Hôn Mê

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Tôi là Quỷ.



Diệp Hạo nhìn Hiểu Minh nói.



- Không có khả năng, trên người anh không có Quỷ khí.



Hiểu Minh nhìn chằm chằm Diệp Hạo một lát rồi nói.



Diệp Hạo khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn.



- Tôi nói cho anh biết, sau này chuyện như vậy đừng tới tìm tôi.



Nói xong câu này, Diệp Hạo xoay người rời đi.



Lúc này Hiểu Minh mới biết Diệp Hạo chưa chết, anh ta vội vàng đuổi kịp Diệp Hạo hiếu kỳ hỏi.



- Sao nữ quỷ kia không giết anh?



Diệp Hạo không khỏi dừng bước.



- Anh hi vọng tôi chết như vậy?



- Không - - không phải, tôi chỉ cảm thấy nữ quỷ kia không có lý do bỏ qua cho anh.



- Dừng, vị tiền bối kia không phải nữ quỷ.



Diệp Hạo ngắt lời Hiểu Minh, có trời mới biết người kia đi chưa.



- Cái gì?



- Vị tiền bối kia đã chứng Đạo thành Tiên rồi.



- Quỷ Tiên?



Hiểu Minh mở to hai mắt quát.



- Nếu không thì sao đây?



Hiểu Minh vỗ đùi nói.



- Trước đó tôi còn tò mò vì sao trên người vị kia lại có khí lành?



- Hiểu Minh, phái Mao Sơn các anh có Địa Tiên tồn tại hay không?



- Không biết.



- Vậy phái Mao Sơn các anh có thể đối phó được Địa Tiên không?



- Có thể.



Lần này đến lượt Diệp Hạo khiếp sợ.



- Mao Sơn trâu bò như vậy sa?



- Chúng tôi không được, nhưng Tổ Sư Gia chúng tôi thì có thể, nếu có thể mời ba vị thủy tổ Mao Sơn, cho dù Tiên Nhân trong truyền thuyết cũng có thể xử lý.



- Không phải Tổ Sư Gia người nào đều có tư cách mời đấy chứ?
Lúc Đường Phiên Phiên lái xe đến trường đại học Trung Y, nói với Lãnh Tuyết.



- Tôi đến nhà em!



Lãnh Tuyết chần chừ một lúc nói.



- Nếu Diệp Hạo có chuyện gì tôi có thể giúp đỡ.



- Không cần.



Đường Phiên Phiên từ chối rất dứt khoát, hoàn toàn chặn lời Lãnh Tuyết.



Sau khi Lãnh Tuyết xuống xe, cô nàng đạp chân ga đưa Diệp Hạo về Hải Hằng Hoa Viên.



Trong lòng Đường Phiên Phiên, Hải Hằng Hoa Viên là nhà của Diệp Hạo và cô, cô không muốn nơi này bị bất luận kẻ nào quấy rầy.



Sau khi Đường Phiên Phiên đỡ Diệp Hạo đến phòng ngủ, Diệp Hạo đã vô cùng suy yếu.



- Có thể tôi sẽ hôn mê một khoảng thời gian.



Lúc Diệp Hạo nói ra câu này đã mơ màng rồi.



- Tôi phải làm gì?



- Không cần làm gì cả.



Diệp Hạo nói đến đây rồi hôn mê luôn.



Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo đau đớn, sắc mặt vặn vẹo, chần chừ một chút mới nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt hắn.



Lúc vuốt đang phê tay, bỗng nhiên Diệp Hạo mở to hai mắt, chuyện này khiến Đường Phiên Phiên giật nảy mình.



- Hình như tôi quên mất một chuyện.



Nói xong, hắn cầm lấy tay Đường Phiên Phiên, sau đó một dòng Chân Nguyên tinh thuần tràn vào cơ thể cô.



Sau khi làm xong chuyện này, hắn mới nhắm mắt lại.



Trái tim Đường Phiên Phiên không khỏi chấn động, cô không ngờ đến lúc này mà Diệp Hạo vẫn còn nghĩ đến chuyện Mộng Ngạc của mình.



Cô nhìn gương mặt Diệp Hạo, trong mắt dần dần lộ ra chút say mê.



Thời gian trôi qua từng ngày.



Diệp Hạo hôn mê tròn bảy ngày bảy đêm mới tỉnh lại.



Lúc hắn mở hai mắt ra, đập vào mắt đầu tiên là thiếu nữ đang nâng má mình, thiếu nữ ngoại trừ có hai quầng thâm lớn trên mắt ra, trên gương mặt xinh đẹp còn tràn đầy vẻ hoảng sợ.



Mộng Ngạc!



Lúc này, Diệp Hạo nghĩ tới gì đó.



Hắn xoay người xuống giường rút thanh đồng chủy thủ ra, sau đó âm thanh Kiếm Minh vang vọng cả căn phòng, hoảng sợ trên mặt Đường Phiên Phiên biến mất trong chớp mắt.



Diệp Hạo đỡ cô nàng lên giường, sau đó nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, hắn nhìn điện thoại một chút phát hiện đã qua bảy ngày.



Trong di động có rất nhiều cuộc gọi chưa nhận.



Diệp Hạo không thèm để ý mà lẳng lặng cảm ngộ biến hóa trong cơ thể.



Lúc Diệp Hạo cảm ngộ chú ý đến một điểm, sau khi Quỷ Lực của Tô Tiểu Ngư được Thần Huyết luyện hóa, nó hóa thành một dòng năng lượng.



Năng lượng này tinh khiết không có bất kỳ thuộc tính gì.