Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 94 : Có giúp hay không?

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Cậu có biết mình đang nói gì không?



Tư Mã Vinh nhìn Diệp Hạo như nhìn một thằng điên.



Nhưng Tư Mã Vinh lại kinh ngạc, đối phương cũng nhìn mình như đang nhìn một thằng khùng.



Sau đó, Diệp Hạo đưa giấy chứng nhận cho Tư Mã Vinh xem, mặt hắn trợn to ra.



- Cậu là quân nhân?



Nói thừa, nếu Diệp Hạo không phải quân nhân sao có giấy chứng nhận quan quân?



Nhưng khi Tư Mã Vinh thấy hình của Diệp Hạo lại trợn tròn cả hai con mắt.



Một gạch sao vàng!



Sao lại có thể?



Lão tướng quân một đời chinh chiến mà cũng chỉ là thiếu tướng, người thanh niên trước mắt còn chưa đến hai mươi tuổi, sao có thể có quân hàm thiếu tướng được?



- Chẳng lẽ…



Nghĩ đến đây, Tư Mã Vinh cười lạnh nhìn Diệp Hạo.



- Chẳng lẽ cậu không hậu quả của việc làm giả giấy chứng nhận quân nhân?



- Làm giả?



Diệp Hạo cười lớn, nói.



- Người không biết thì không sợ thật mà.



- Cậu...



Tư Mã Vinh giận dữ quát.



- Cậu làm giả thiếu úy hoặc trung úy có lẽ tôi còn tin, nhưng mà cậu làm giả thiếu tướng, ai tin đây?



Sắc mặt Hà Bất Thăng không khỏi trầm xuống.



Trong xã hội thỉnh thoảng vẫn xảy ra chuyện giả mạo quân nhân, Hà Bất Thăng vẫn luôn căm hận chuyện này đến tận xương tủy.



Vì vậy ông ta đi lên đoạt lấy giấy chứng nhận trong tay Diệp Hạo, nhưng khi ông nhìn thấy Diệp Hạo trực thuộc bộ phận nào, ánh mắt lại lóe lên.



- Chào thủ trưởng.



Hà Bất Thăng chào theo kiểu nhà binh.



Bộ phận tác chiến đặc thù!



Tư Mã Vinh thật không biết có bộ phận nào như vậy, nhưng Hà Bất Thăng biết rất rõ ý nghĩa của bộ phận này.



Trong quân đội có quy định rất rõ ràng.



Quân hàm bộ phận tác chiến đặc thù sẽ cao hơn một cấp.



Đó là lý do tại sao Hà Bất Thăng cũng mang quân hàm thiếu tướng nhưng vẫn phải chào Diệp Hạo.




Diệp Hạo nhìn Thiều Hoa, trong lòng giật mình.



Chỉ có cường giả thuộc Cảnh Hám Sơn mới có thể thể khoan thai như vậy khi đối mặt với mình.



Thiều Hoa từ chối cho ý kiến.



- Nói đi, kiếm tôi có chuyện gì.



- Cô biết Tư Mã gia không?



- Võ đạo thế gia?



Diệp Hạo nói lại chuyện hôm nay kết oán với Tư Mã Vinh một lần.



- Cậu muốn làm sao?



- Dựa theo quy trình bình thường mà làm.



- Theo quy trình, chỉ giam cầm cậu ta mười năm ngày.



Thiều Hoa thản nhiên đáp lời.



- Nhưng Tư Mã gia có quan hệ cực sâu trong quân đội.



- Cho nên tôi mới đến tìm cô nè.



- Tôi nghĩ cậu không nên liều chết với Tư Mã gia, như vậy sẽ không có lợi cho sự trưởng thành sau này của cậu.



Thiều Hoa nhìn Diệp Hạo nói.



- Võ đạo thế gia cũng có cường giả Cảnh Hám Sơn trấn thủ.



- Nói như vậy là cô không giúp?



- Giúp chứ!



Thiều Hoa dập tắt tàn thuốc, thản nhiên nói.



- Nhưng cậu báo đáp tôi thế nào?



- Lấy thân báo đáp có được không?



- Thôi, cho em xin bà chị.



- Nhưng có chỗ cần giúp, tôi sẽ không từ chối.



- Do cậu nói đấy nhé.



Thiều Hoa đặt đôi chân dài xuống bàn, cười mỉm nhìn Diệp Hạo.



- Nhưng nếu tôi cảm thấy làm không được thì sẽ từ chối.



- Đồ hèn.



- Người ta thông minh, biết chừa đường lui cho bản thân thôi chị!



Diệp Hạo mới không ngu là đáp ứng mọi chuyện.



- Bây giờ có chuyện cần cô giúp.



- Nói.



- Tôi muốn biết địa chỉ của Diêm La.