Chúng Mình Lấy Nhau Đi

Chương 1 : Lần sau nếu không ly hôn, tôi phải trả bao nhiêu hào?

Ngày đăng: 02:12 22/04/20


- Họ tên? – Bà già làm nhiệm vụ đăng ký ở Cục Dân chính không thèm ngẩng đầu, cây bút trên tay động đậy.



-Gì ạ?



- Tôi đang hỏi họ tên! – Bà già lặp lại câu hỏi không sõi tiếng phổ thông, ngẩng lên lườm Tô Xán Xán đầy vẻ khinh khi.



- Tô Xán Xán, Tô trong Tô Châu, Xán trong Xán Lạn. – Rốt Cuộc Tô Xán Xán cũng nghe hiểu.



- Giới tính?



- Nữ! – Tô Xán Xán cố gắng hết sức kìm nén trong ngực.



- Tuổi?



-25.



- Còn người kia?



- Triệu Noãn Noãn, Triệu trong Triệu Châu, Noãn là ấm áp. Nam. 27 tuổc- Tô Xán Xán lanh lẹ đáp.



- Tự trả lời! – Bà già ngẩng đầu, ánh nhìn đầy vẻ coi thường, rồi nhìn như đóng đinh vào Triệu Noãn Noãn đang ngồi ngây trên ghế. – Họ tên?



Triệu Noãn Noãn không có phán ứng gì.



- Họ tên? – Bà già cao giọng.



Tô Xán Xán huỵch mạnh Triệu Noãn Noãn, nói nhỏ:



- Này, hỏi anh đấy!



- Họ tên!!! – Bà già giận dữ.



Cùng lúc ấy, nhân vật nam chính của lần kết hôn này – bạn học Triệu Noãn Noãn cuối cùng cũng định thần, anh quay đầu, nghiêm túc nhìn Tô Xán Xán, nói:



- Xán Xán, em nói cho anh rõ, rốt cuộc là có chuyện gì?



- Kết hôn thôi! – Tô Xán Xán không rời mắt khỏi cây bút trên tay bà già đăng ký.



- Em với anh kết hôn? Em điên à? – Đến lúc Triệu Noãn Noãn không thể kìm nén được thái độ. – Anh là GAY! Là GAY đây! – May mà phòng đăng ký kết hôn hôm nay chỉ có hai người bọn họ, còn bà già thì không hiểu GAY là gì.



- Em biết anh là GAY, không thế thì em tìm anh làm gì? Em muốn kết hôn với anh! – Tô Xán Xán cũng nóng máu, Triệu Noãn Noãn này ngày thường thì vâng vâng dạ dạ được, sao hôm nay lúc quan trọng lại giở quẻ ra thế?



- Cái người này, hai cô cậu rốt cuộc liệu có bị điên không đấy?



- Bà già ngồi đó đã không nhịn nổi cơn cáu.


- Việc này… – Cô thu ngân sợ quá. – Xin chị đợi một chút. Tôi sẽ gọi điện thoại cho cấp trên xin ý kiến…



* * *



Ba phút quý giá trôi qua.



Cô thu ngân gác máy, cười mủm mỉm nói:



- Thưa cô, thực xin lỗi cô, lãnh đạo chúng tôi nói chúng tôi có thất thố, để bảo vệ quyền lợi của cô, lãnh đạo chúng tôi quyết định miễn phí đăng ký kết hôn cho hai người.



Hả! Tô Xán Xán mở to mắt:



- Cái cô đã có lòng thành, tôi cũng không để bụng…



Cô thu ngân cúi xuống nhanh chóng viết hóa đơn trao cho Tô Xán Xán:



- Thưa cô, hóa đơn của cô đây, mời sang bên kia chụp ảnh.



Tô Xán Xán cầm hóa đơn, cúi nhìn hai chữ được đóng dấu đỏ chót “Miễn phí”.



- Cô ơi…, – Tô Xán Xán nghĩ một lúc vẫn thấy không yên tâm



- Miễn phí tức là không phải đóng tiền đăng ký kết hôn à?



- Xin cứ yên tâm, đúng vậy ạ.



Tô Xán Xán lúc ấy mới yên lòng, cầm chắc tờ hóa đơn trong tay rồi nhìn đồng hồ.



Còn những 3 giờ đồng hồnữa.



Kéo Triệu Noãn Noãn mau chóng tới chỗ chụp ảnh, chụp ổn thỏa xong, làm mọi thủ tục xong, Tô Xán Xán mãn nguyện nhận hai bản đăng ký kết hôn từ tay bà cô già, hưng phấn tràn trề:



- Cô ơi, cám ơn cô quá, em thay mặt Đảng và Nhà nước cảm ơn cô nhé.



Bà cô già theo phản xạ co rúm lại.



Cuối cùng cũng đã ra đến cửa Cục Dân chính, Tô Xán Xán thở phào, nhìn đồng hồ.



Hay ghê, vẫn còn những 40 phút nữa.



- Gấp lắm rồi, chồng ơi, chúng mình nhanh lên! – Tô Xán Xán ngoắc tay, cắm đầu phi về phía trước.



Đến cả xưng hô cũng thay đổi, Tô Xán Xán, em thực là…



Triệu Noãn Noãn khó chịu ngúc ngoắc đầu, nhẫn nại bước nhanh theo Tô Xán Xán. Không phải! Là theo sau vợ chứ!