Chúng Ta Cung Đấu Đi
Chương 10 :
Ngày đăng: 19:10 18/04/20
Hoàng Thượng tối nay cầm đèn Lan Tâm đường.
Tin tức này làm cho mọi người trong hậu cung kinh ngạc một phen.
"Cút, đều cút ra ngoài cho ta!" Trong thiên điện Trường Xuân cung, Mai quý nhân giận dữ, đem tất cả cung nhân đuổi ra đại điện, chỉ nghe bên trong một loạt tiếng động lách cách cùng tiếng đồ sứ bị đập bể.
"Chủ tử, nô tỳ nghe trong điện Mai quý nhân động tĩnh rất lớn a." Vi Phong đút cho Kỳ quý tần uống xong một ngụm thuốc cuối cùng, nhìn ngoài phòng.
"Thực thiếu kiên nhẫn." Kỳ quý tần ôm lấy đầu, cười đến thập phần quỷ dị: "Đúng lúc bản cung cần dùng, Vi Phong, ngươi đi kêu nàng lại đây, nói bổn cung thỉnh nàng qua điện một chút."
"Vâng, nương nương." Vi Phong đi ra ngoài một lát, động tĩnh đình chỉ lại, chỉ chốc lát sau, Mai Ánh Tuyết đã tới chủ điện.
"Tần thiếp thỉnh an quý tần nương nương."
"Muội muội mau đừng đa lễ, Vi Phong, dọn chỗ pha trà, đem kim tuấn mi Hoàng Thượng ban cho lấy ra." Kỳ quý tần cười tủm tỉm kéo tay Mai Ánh Tuyết: "Ban đêm dài, bồi tỷ tỷ nói chuyện một lát, được chứ?"
Trong Dực Khôn cung Thục phi cũng hết sức kích động, nàng cố gắng bình phục tâm tình của mình nhưng lại thập phần nôn nóng như trước.
"Nương nương, đây là bánh lòng đỏ trứng ngài phân phó phòng bếp nhỏ làm..." Hoa Hảo có chút chần chờ tiến lên: "Nương nương, ngài cũng đừng tức giận, tuy rằng lúc này tính sai, nhưng ân tình nâng đỡ của nương nương Chu bảo lâm sẽ không quên a, hơn nữa nương nương rốt cuộc là tỷ tỷ ruột của Chu bảo lâm, khuyên nàng lần nữa quy thuận cũng dễ."
"Không cần, bổn cung còn không đến mức cần một bảo lâm nho nhỏ đến cố sủng." Nàng ta rốt cục chậm rãi tỉnh táo lại: "Cho dù Chu bảo lâm không làm người của bổn cung thì thế nào, nàng cũng còn không xứng trở thành đối thủ của bổn cung."
"Nương nương nói đúng." Hoa Hảo cũng nhẹ nhàng thở ra: "Chu bảo lâm bất quá là cái thất phẩm nho nhỏ, cho dù là thất sủng cũng chỉ cần một câu của nương nương."
Nhưng mà đối với sự kiện này, phản ứng nhảy nhót nhất tự nhiên là mọi người ở Lan Tâm đường.
"Ái phi thích, liền sai phủ nội vụ chiếu hình thức đánh lại một cái cũng được." Gia Nguyên đế ngoài miệng an ủi, trên tay cũng nhanh chóng rút đi quần áo của nàng.
Chu Anh theo bản năng đem cả người che dấu ở dưới đệm chăn, hắn cũng không chọc thủng, nếu người phụ nữ này giả vờ đáng thương để lấy đồng tình, nhân cơ hội ở trước mặt hắn tố Mai Ánh Tuyết một quyển, tất nhiên sẽ hủy diệt hết hưng trí giờ phút này của hắn, sẽ lại thất sủng. May mà nàng có phần không cùng người tranh, nhu thuận nhỏ nhẹ, ít nhất hiện nay, phù hợp tâm ý của hắn.
Chu Anh đối với vị hoàng đế này mặc dù không hiểu biết, nhưng dựa vào thần thái trên mặt hắn cũng có thể phỏng đoán một hai phần, giờ phút này giống như cô gái bé nhỏ ở dưới người hắn hầu hạ, quyền lợi sung sướng này là nàng có thể cấp cho địa vị đế vương, cũng thuận tiện sung sướng chính mình.
Nàng không phải không thừa nhận, Gia Nguyên đế là đại soái ca, ngũ quan của hắn tuấn tú lạnh lùng, hình dáng đường cong rõ ràng, cánh tay vượn, thắt lưng tam giác, kỹ thật trên giường rất tốt, ở giới giải trí đời trước của nàng, cũng đạt được cấp thiên vương.
Một khi đã như vậy, chuyện lãng phí tài nguyên tốt như vậy nàng làm không được.
Truyện được đăng trong nhà Lengkeng_Sophie
Hôm sau Gia Nguyên đế rời đi, tinh thần hết sức là sảng khoái, bởi vì lần đầu cố kỵ thân thể, hắn vẫn chưa tận hứng, mà đêm qua đòi lại tất cả, thật sự là vui sướng cực điểm.
Trước khi đi lại nhìn người phụ nữ vùi ở trong chăn một cái, tựa hồ đêm qua bị gây sức ép có chút mỏi mệt, đáy mắt có màu xanh, làm tâm tình hắn nhất thời rất tốt: "Thôi Vĩnh Minh, sai phủ nội vụ tuyển mấy hình thức trâm mộc lan đánh vài món đi."
"Vâng, Hoàng Thượng." Lúc Thôi Vĩnh Minh đứng dậy lặng lẽ nhìn sang Chu mỹ nhân ngủ không biết trời đất, trong lòng âm thầm buồn bực, vị Chu mỹ nhân này, thật sự có vài phần bổn sự. Thiết kế lấy sủng kết quả dời tảng đá đập chân của mình, mọi người nghĩ từ nay về sau thất sủng, giờ thấy Hoàng Thượng để ở trong mắt, lại tấn vị cũng là chuyện sớm hay muộn.
Gia Nguyên đế đi thật lâu rồi Chu Anh mới chầm chập mở to mắt, cau mày gọi Bách Hợp ngoài cửa: "Chuẩn bị nước ấm cho ta tắm rửa, kêu Lan Tương xoa bóp cho ta."
Tối hôm qua Hoàng Đế cũng không biết sao lại thế này, mạnh mẽ như sói, tra tấn nàng, thắt lưng cùng chân đều đau như bị gãy, vốn bị xanh tím giờ lại thương càng thêm thương.
Hoàng Đế duy ngã độc tôn không hiểu thương hương tiếc ngọc như vậy, cũng không biết phi tần này vì sao phải yêu chết đi sống lại, thời điểm tuyển tú đầu óc bị cánh cửa kẹp vào sao?