Chúng Ta Cung Đấu Đi
Chương 23 :
Ngày đăng: 19:10 18/04/20
Trong Thọ Khang cung, Trương quý phi cùng Thái hậu đàm đạo: "Thái hậu, Hoàng Hậu nương nương thân mình gần đây hình như tốt lên rất nhiều, thần thiếp nhìn ý tứ Hoàng Thượng, sợ là muốn nàng ta lại chấp chưởng đại quyền."
"Việc này con đừng nóng vội, Hoàng Hậu dù sao cũng là nguyên phối của Hoàng Đế, Hoàng Hậu do tiên đế chỉ định, vị trí này một chốc sợ là không ai dao động được." Thái hậu vân vê phật châu, vẻ mặt cười từ bi: "Hiện giờ quan trọng nhất là tôn tử của ai gia trong bụng con, phải tránh không thể lại có nửa điểm tổn thương."
"Làm Thái hậu lo lắng là thần thiếp không phải." Trương quý phi thay bà châm trà: "Thần thiếp về sau sẽ không mạo hiểm làm việc như vậy. Trà này là trà Bắc Uyển phía nam tiến cống, nước trà so với trà Long Tĩnh đậm hơn chút, hương trà cũng nồng đậm rất nhiều, Thái hậu ngài phẩm thử xem."
Thái hậu nhìn nước trà màu hổ phách trong chén tử sa*, nói cười vui vẻ: "Đây so với nham trà mát lạnh vài phần, so với trà xanh vị sâu rất nhiều, trung dung chi đạo*, mới là kế sách tốt nhất. Những năm qua, Hoàng đế một người chấp chưởng giang sơn, không bị người quản chế, Hoàng Hậu tính tình không đủ an phận kiềm chế, gia tộc Khương thị lại không ngồi yên, sớm hay muộn sẽ sờ nghịch lân Hoàng Đế, con cứ chờ đi."
"Thần thiếp đã biết."
Bộ ấm trà tử sa
*Đạo "trung dung", tức là nói về cách giữ cho ý nghĩ và việc làm luôn luôn ở mức trung hòa, không thái quá, không bất cập và phải cố gắng ở đời theo nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, cho thành người quân tử, để cuối cùng thành thánh nhân
Không tới mấy ngày, lại tới trung thu, vốn là ngày trăng tròn nhà nhà đoàn viên, lại bởi vì chuyện hậu cung Hoàng Đế thương tâm, phân phó hết thảy giản lược, thu xếp bốn phía, làm bàn tiệc rượu ở trong ngự hoa viên, cùng chúng phi tần ngắm trăng.
Vẫn bệnh lâu chưa lành, Hoàng Hậu cũng lộ mặt, tuy rằng thoạt nhìn có chút suy yếu như cũ, nhưng cũng đủ để ứng phó trường hợp thế này, cùng Gia Nguyên đế và Thái hậu ngồi ở thượng vị, mẫu nghi thiên hạ, tư thái ung dung.
Chu Anh cảm thấy làm Hoàng Hậu cũng không dễ dàng, vừa không thể bởi vì Hoàng Đế sủng vợ bé mà ghen tị, cũng không thể để cho vợ bé trèo lên vị trí của mình. Lúc Hoàng Đế giận lây sang nàng ta, liền hợp thời bệnh nặng tránh đi mũi nhọn, đợi Thục phi sụp đổ, lại vừa mới lành bệnh lại xuất hiện ở trước mặt mọi người, rất có tư thái, cùng Trương quý phi địa vị ngang nhau.
"Hoàng Thượng gần đây chính vụ bận rộn, vẫn chưa từng thư thả cùng bọn muội muội, hôm nay liền thừa dịp ngày hội đoàn viên này, cùng chúng tỷ muội ngắm trăng sáng đi.” Hoàng Hậu cười nâng chén mời Gia Nguyên đế.
Hai phần lễ này người ngoài xem ra là cách xa nhau, ngọc như ý có ngụ ý cát tường, có công dụng trấn trạch trừ tà, đó là trang sức ở trong cung điện cũng có thể nói rất quý giá. So sánh với, nam châu* này có vẻ dùng ở các gia đình nhỏ, chỉ có thể làm dùng làm đẹp.
*nam châu: trân châu, ngọc trai
Nhưng thời điểm Thôi công công tặng nam châu đến Lan Tâm đường cùng tặng ngọc như ý đến Ninh Tú cung, thái độ cũng không khác nhiều. Tiểu đồ đệ mới nhận, miệng rộng lưỡi mau: "Sư phó, lần này ngài làm, làm tiểu nhân hồ đồ. Chủ tử Lan Tâm đường kia chỉ là dung hoa, thái độ đối với sư phó ngài lại không thân thiện lắm, sư phó ngài cũng không có chấp, mà chủ tử Ninh Tú cung kia quyền cao chức trọng, sủng quan lục cung còn có chỗ dựa là Thái hậu nương nương, khi thái độ của cung nữ đối với ngài rất nịnh bợ, sư phó ngài cũng không lạnh không nóng, đó là vì sao?"
Thôi Vĩnh Minh gõ hắn đầu một cái: "Về sau nhớ lấy, sau lưng ít nghị luận thị phi của chủ tử. Hoàng Thượng chúng ta thích nhất đó là người nhu thuận nghe lời, về sau ngươi đi theo ta ở trước ngự nhan, cần phải dụng tâm hơn."
Tiểu thái giám như con gà con gật gật đầu, nhưng vẻ mặt ngơ ngẩn như cũ.
Thôi Vĩnh Minh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Thật là một đứa ngu xuẩn, tâm tư Hoàng Thượng chúng ta cao thâm, chúng ta làm nô tài chỉ để ý nghe phân phó hầu hạ thôi, nên thái độ đối với chủ tử nào ở cung nào, hầu hạ Hoàng Thượng lâu, tự nhiên là có thể đoán ra."
"Đồ nhi minh bạch, ý tứ sư phó là Hoàng Thượng gần đây sẽ sủng ái vị chủ tử Lan Tâm đường này?"
"Ngu dốt, vọng sủy quân tâm (đoán ý của thánh thượng), không cần đầu nữa phải không?!"
"Đồ nhi biết sai."
"Đi thôi, tối nay ngươi theo ta trực." Thôi Vĩnh Minh nhìn trăng tròn như cái mâm ở phía tây, lại đánh hắn một cái.