Chúng Ta Cung Đấu Đi
Chương 3 : Thục phi
Ngày đăng: 19:09 18/04/20
Edit: Lengkeng_Sophie
Thân mình Chu Anh không tự chủ được run lên một cái, trong lòng quyết định thật nhanh, giọng nói lại mang theo một tia run rẩy, hướng đường rẽ bên cạnh đi đến: “Đi thôi, hôm nay ta mới vừa vào cung, đã gây chuyện, không nên diện thánh.”
Quay về Lan Tâm đường, lúc sau Hoàng Thượng hoàng hậu ban thưởng theo phân vị, tất nhiên là phi thường hoa lệ. Cung nhân các cung tặng lễ lại nối đuôi nhau mà vào, Chu Anh kêu Bách Hợp nhất nhất ghi chép thu vào khố phòng. Tới cuối cùng là đại thái giám Dực Khôn cung, vừa vào cửa liền dập đầu: “Nô tài Dực Khôn cung Chu Dạ, thỉnh an Chu Thường tại, Thường tại vạn phúc.”
Nàng cho Lan Tương tiến lên đem người nâng dậy: “Công công mau đứng lên.”
Chu Dạ là lão nhân trong cung, hầu hạ Thục phi được một thời gian, hiện giờ đã có thể phỏng đoán ba phần ý tứ chủ tử, tự nhiên không dám chậm trễ đối vị tiểu chủ mới tiến cung này: “Tạ ơn Thường tại, Thục phi nương nương sai nô tài nói với Thường tại, thỉnh Thường tại sáng mai giờ Tỵ (9-11h) đi Dực Khôn cung một chuyến.”
“Đã biết, làm phiền công công.” Bách Hợp tiến lên đút chút bạc vào tay hắn, “Công công ngày bình thường vì chuyện trong cung tỷ tỷ làm lụng vất vả, chút bạc này thỉnh công công uống chút trà đi.”
Chu Dạ phúc thân nói lời cảm tạ, mới rời đi.
Chu Anh đã có chút mệt mỏi, còn không thể ngủ được, bởi vì hôm nay tiểu chủ mới tiến cung có thể thị tẩm, bài tử trong truyền thuyết đã chế tác xong, mỗi người có bài tử đều có thể tính, không riêng gì nàng, chỉ sợ tất cả mọi người đang kinh tâm chờ được gọi.
Rốt cục đến giờ hợi (23-1h), Chu Anh nhận được tin tức, lật bài tử hôm nay chính là Trương quý phi.
Nàng nhẹ nhàng thở ra thật dài, Bách Hợp tiến lên trải giường chiếu cho nàng: “Chủ tử đêm nay thay đổi địa phương khẳng định ngủ có chút không an ổn, muốn hay không đốt chút hương an thần?”
Chu Anh lắc đầu: “Không cần, ngày mai phải đi thỉnh an Thục phi nương nương, ngủ sớm đi.”
Thời điểm trong phòng chỉ còn lại có Bách Hợp cùng Lục La nàng mới mở miệng: “Hai người các ngươi là nha hoàn của hồi môn hầu hạ bên người ta, mấy chuyện khác đều giao cho bọn họ là được rồi, người trong Lan Tâm đường này mặc dù không nhiều lắm, nhưng sợ là liên lụy cùng nơi khác, các ngươi chú ý cẩn thận.”
Lục La gật đầu: “Chủ tử yên tâm, ta cùng Bách Hợp tự nhiên lưu ý.”
Thời điểm nằm ở trên giường Chu Anh nhìn chằm chằm hoa văn phiền phức trên đỉnh màn trướng lăng la mới tính thật sự trầm tĩnh lại, nghĩ lại một chút mình là thật sự mệnh khổ, một đời trước ở trong vòng giải trí cũng là ngươi lừa ta gạt, đấu trí so dũng khí, cả đời này lại phải ở trong hậu cung của tra nam ngươi chết ta sống. Bất quá, có thể còn sống cũng đã là vạn hạnh, nàng chỉ có thể việc gì tới thì tới thôi.
Bổn sự khác nàng không có, tâm tính lấy việc thuận theo tự nhiên luôn có.
☻☻☻
“Tiểu chủ, nô tỳ mới vừa nghe Tiểu Thạch Tử nói, Trữ Tú cung Trương quý phi đêm qua bị chẩn ra có thai hơn hai tháng.” Lục La vừa chải đầu cho nàng vừa hội báo tin tức mới nhất.
Thời điểm trước khi ra cửa, đóa hoa cài trên đầu đột nhiên rớt xuống, đi thật xa Lan Tương mới phát hiện: “Chủ tử, kề bên này còn có hải đường, ta đi hái một đoá cho ngài.”
“Không cần, nếu rơi xuống, thì là thiên ý.” Chu Anh không cho là đúng, “Mau chút đi, đừng làm cho nương nương chờ sốt ruột.”
Thời điểm Chu Dữu gặp nàng cũng khen ngợi một phen: “Thật xinh đẹp, thật đúng là có bộ dáng ta năm đó, nếu cài thêm vài hoa hải đường thì tốt hơn, như thế này Hoàng Thượng nhìn chắc chắn thích.”
Hải đường trong viện Dực Khôn cung so với Lan Tâm đường nhiều hơn nhiều loại, nở lại chói lọi như mây tía. Nhưng Thục phi nương nương miệng nói như vậy, nhưng không có phân phó gì. Kỳ thật hôm nay Chu Anh trang dung là lưu hành hải đường trang, vẽ rồng thêm mắt chính là đóa nụ hoa hải đường đã rơi kia, Chu Anh cố ý làm rơi đóa hoa hải đường kia chính là muốn biết thái độ trợ giúp nàng được sủng ái của Chu Dữu, hiện tại xem ra, là có giữ chút lại.
Thời điểm hai người hạ cờ đến giờ dậu hai khắc*, ngoài điện rốt cục truyền đến giọng nói lanh lảnh của thái giám: “Hoàng Thượng giá lâm!”
*Giờ dậu: 17h -> 19h
1 khắc: 15p
—> 17h 30p
Chu Anh đứng sau Chu Dữu đi theo nàng ra thỉnh an: “Nô tì (tần thiếp) tham kiến Hoàng Thượng.”
“Ái phi mau lên.” Tay áo dùng kim tuyến thêu hoa văn rồng màu vàng sáng hiện lên trước mắt, Hoàng Thượng Gia Nguyên đế Khuyết Tĩnh Hàn tự mình nâng Thục phi dậy, ánh mắt lướt qua giây lát, “Trẫm đều nói qua, nàng mang đứa nhỏ của trẫm, không cần giữ lễ tiết như vậy.”
“Nghe ngự thiện phòng nói nàng gần đây ăn uống không được tốt, trẫm hôm nay ăn hoa đào tô* này hương vị cũng không tệ lắm, nói riêng ngự thiện phòng làm cho nàng một ít, nàng nếm thử chút đi.”
*hoa đào tô: bánh ngọt làm từ hoa đào
Thục phi vẻ mặt thẹn thùng vui sướng tạ ơn, phân phó dọn thiện.
Chu Anh lúc này mới ngẩng đầu đánh giá vị hoàng đế này, túi da thật sự là không tồi, mày kiếm mắt sáng, một khí thế trên cao nhìn xuống bức người, mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm sắc bén, cười với Thục phi, ý cười kia lại chỉ ở mặt ngoài, chưa đến đáy mắt.
Chỉ một từ, bí hiểm.
Tựa hồ cảm nhận được nàng nhìn chăm chú, ánh mắt Gia Nguyên đế không hề dự liệu liếc lại đây, mắt đối mắt với nàng.