Chúng Ta Cung Đấu Đi
Chương 42 : Đùa giỡn
Ngày đăng: 19:10 18/04/20
Gia Nguyên đế nói xong lời này, người phía dưới tâm tư bách chuyển thiên hồi. (trăm lần nghĩ ngợi)
Lâm tu nghi bất quá là người làm nền, phần diễn nặng nhất là Thục phi lại sẽ xuất hiện ở trước mặt mọi người. Trong lòng Hoàng Hậu là vui buồn mỗi nửa, lo là mình thêm địch nhân, vui chính là Trương quý phi cũng thêm địch nhân.
Trương quý phi lại nhẹ nhàng thở ra, "Hoàng Thượng anh minh, đương nhiên Thục phi muội muội mặc dù nhất thời hồ đồ, nhưng nô tì rốt cuộc không bị thương, lại trách phạt muội muội qua hồi lâu, trong lòng nô tì vẫn băn khoăn. Giờ tốt rồi, Hoàng Thượng miễn xá Thục phi muội muội, tựa như cùng miễn xá tảng đá kia trong lòng nô tì."
"Nàng suy nghĩ nhiều." Khuyết Tĩnh Hàn nâng chén mời quý phi, "Từ Nhân, nàng thay trẫm lại sinh hạ một công chúa, trẫm cảm kích nàng, chén rượu thứ nhất này, trẫm cùng nàng uống."
"Nô tì tuân chỉ." Trương quý phi nói cười vui vẻ cùng Gia Nguyên đế cụng ly, một ngụm uống cạn rượu trong chén, "Hương rượu này tựa hồ mang mùi hoa quế nồng đậm, chớ không phải là rượu hoa quế ngày mùa thu Hoàng Hậu nương nương cùng quý tần muội muội ủ?"
"Quý phi muội muội quả nhiên rất linh mẫn.” Trong lòng Hoàng Hậu mặc dù bởi vì chén rượu thứ nhất này chịu khổ sở, lại sẽ không biểu hiện ra ngoài, "Có thể làm cho Hoàng Thượng cùng muội muội uống vui sướng, nô tì cũng cảm thấy mỹ mãn."
“Hoàng Hậu khổ cực." Gia Nguyên đế giơ lên chén thứ hai rượu, "Một chén này trẫm cùng nàng uống, nàng mấy năm nay giúp đỡ trẫm đem hậu cung quản lý gọn gàng ngăn nắp, khổ cực."
Hoàng Hậu làm sao nghe không ra ám chỉ trong lời nói Hoàng Thượng, một năm này trong cung chuyện lớn nhỏ cuồn cuộn không ngừng, làm sao lại được xưng tụng là gọn gàng ngăn nắp?
Nhưng rượu này dù chua sót, nàng vẫn cười nuốt xuống. Khóe mắt miết đến khuôn mặt tươi cười của Trương quý phi, trong lòng ghen tị cùng oán hận giống như cơn mưa ngày xuân, điên cuồng phát sinh.
Sau một nén nhang, Thục phi cùng Lâm tu nghi liền sáng rọi vô hạn xuất hiện ở trong điện, trong suốt hành lễ, được Gia Nguyên đế an bài ngồi vào.
Thục phi ngồi chính là ghế chuẩn bị cho Hiền phi, phân vị cũng không chênh lệch, mà sườn tam phẩm Lâm tu nghi lại phải ngồi vào vị trí của ngũ phẩm Thư tiệp dư, cùng ngồi chung với phi tần phân vị thấp. So sánh với mặt mày hớn hở, nét mặt toả sáng của Thục phi, sắc mặt Lâm tu nghi liền kém rất nhiều.
Mà lúc này trong Vĩnh Hòa cung, thái y coi xong mạch hai vị chủ tử liền đi ra ngoài mở phương thuốc.
Chu Anh vào nội thất liền nhìn thấy thị nữ Hiền phi đang tận tâm xoa mắt cá chân cho nàng.
"Là tần thiếp thất nghi mới khiến cho nương nương bị tội lớn này, tần thiếp thật sự ái ngại." Trong mắt Chu Anh đầy lệ, thập phần áy náy.
Lan Tương không khỏi mở miệng: "Chủ tử, hiện giờ Hoàng Hậu nương nương một lần nữa cầm quyền, Thục phi nương nương lại một lần nữa lấy được sủng, quý phi nương nương thế như trước, chủ tử lại mang hoàng tử lại được Hoàng Thượng yêu thích, các nàng tất nhiên sẽ coi chủ tử là địch. Vì sao không cùng Hiền phi Trương tài tử liên thủ, tương lai phần thắng cũng lớn chút a?"
Bách Hợp cũng có chút dao động: "Chủ tử, nô tỳ cảm thấy trong lời nói của Lan Tương đều không phải là không có đạo lý, hiện giờ thế lực trong cung phân ra vài bên, mà chủ tử hiện giờ cũng đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, nô tỳ cũng lo lắng chủ tử sẽ thế đơn lực bạc a."
Chu Anh suy nghĩ một lúc lâu sau, cười cười, theo phân tích như vậy, kế tiếp chờ đợi nàng thật đúng là bộ phim cung đấu.
Có lẽ là do năm mới, mãi cho đến tết Nguyên Tiêu, Khuyết Tĩnh Hàn mới rãnh rỗi. Thời gian ở trong cung cũng dài hơn rất nhiều, thời gian cùng phi tần các cung cũng nhiều hơn, một mảnh an khang tường hòa.
Chu Anh bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai nguyên nhân cung đấu căn bản là muốn tìm bất mãn a.
"Chuyện gì làm ái phi cao hứng như thế?" Giọng nói Gia Nguyên đế đột xuất hiện.
Chu Anh đã quen hắn lặng yên không một tiếng động như vậy, ý cười trên mặt bởi vì hắn đến càng sâu hơn: "Tần thiếp vừa nghĩ tới đứa nhỏ của Hoàng Thượng và tần thiếp sắp sinh ra, liền không tự chủ được cao hứng."
"Nàng thật thấy vui mừng." Gia Nguyên đế kéo tay nàng, "Nếu là các cung cũng như Vĩnh Hòa cung này, trẫm làm sao sầu não?"
Chu Anh nhìn khuôn mặt u sầu của Gia Nguyên đế, có chút sợ hãi vươn tay vuốt phẳng mi tâm cho hắn: "Tần thiếp chỉ là một phụ nhân, cũng không biết chính sự, cũng không dám vọng nghị. Tần thiếp chỉ biết là Hoàng Thượng đăng cơ bốn năm tới nay, vẫn là thiên hạ thái bình, quốc thái dân an, có thể thấy được Hoàng Thượng anh minh cơ trí. Hoàng Thượng đã anh minh cơ trí như thế, làm sao sầu không cách nào làm cho hậu cung cùng thiên hạ thái bình?"
"Tâm tính nàng đơn thuần, sao biết người khác hiểm ác?" Mặc dù động tác của nàng có điều đi quá giới hạn, Gia Nguyên đế cũng không trách phạt, cầm lấy tay nàng, xoa ngoạn.
"Hoàng Thượng lần này là ghét bỏ tần thiếp ngốc." Chu Anh giống như giận giống như vui nhìn hắn một cái, lột trái nho đưa cho hắn, "Vậy tần thiếp chỉ làm cung nhân bóc nho thôi."
Gia Nguyên đế bật cười, vuốt cái cằm hơi có vẻ mượt mà của nàng: "Theo như trẫm thấy, ái phi giống trái nho, trẫm làm người bóc nho cho."
Chu Anh nghẹn đến nội thương, tức chết, kỹ năng đùa giỡn của Khuyết Tĩnh Hàn này thật sự là nháy mắt đạt tới max!