Chúng Ta Cung Đấu Đi
Chương 52 : Bẫy rập
Ngày đăng: 19:10 18/04/20
Chu Anh mới sinh xong tiểu công chúa, trong tháng lại đại bổ một phen, dáng người so sánh với trước đây đầy đặn rất nhiều, ít nhất nơi nào đó là có thăng cấp rõ ràng. Vào ban đêm, Gia Nguyên đế chỉ nhìn qua liền miệng đắng lưỡi khô, ba bước thành hai bước đem người lột sạch trơn.
Chạng vạng khi lật bài tử kỳ thật khá do dự, những này qua khi đến Vĩnh Hòa cung gặp nàng, vừa nhìn thấy có thể làm cho máu trong người cho thể phun ra, trong lòng vẫn bị chậm rãi thiêu đốt. Cuối cùng lại lý trí chọn lấy con bài ngà của Dực Khôn cung.
Khi Tiểu Tần Tử đến bẩm báo, hắn trừ bỏ lo lắng tiểu công chúa, thậm chí trong lòng còn xẹt qua một tia vui sướng, cảm giác này lướt qua, cũng chỉ tại lúc này, thời khắc người phụ nữ này ở trong ngực mình, lần lượt hiện lên.
Đáy lòng hắn vừa nôn nóng vừa khí phẫn tựa hồ đang chậm rãi tụ tập, vội vàng muốn phát tiết, cho nên động tác càng ngày càng mãnh liệt, cho đến khi cảm giác người phụ nữ dưới thân không còn là rên rỉ mà là hô nhỏ mới bỗng dưng phát hiện, chính mình có chút không kiểm soát.
Hắn lẳng lặng đánh giá người phụ nữ ngất đi vì không chịu nổi, thật sự là tìm không ra nửa điểm đáng giá để hắn lưu luyến, tư sắc không kịp Trương quý phi, ôn nhu không kịp Thục phi, khéo hiểu lòng người không kịp Ôn phi, tâm cơ nửa điểm không bằng Kỳ quý tần, hắn lại để người phụ nữ như vậy ở trong hậu cung phong sinh thủy khởi*, thật sự là ngay cả mình đều không thể lý giải.
*Phong sinh thủy khởi tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc: thuận buồm xuôi gió
Trong thiên điện truyền đến tiếng khóc tiểu công chúa, hắn cúi đầu xuống liền thấy Thư tần cau mày làm như có dấu hiệu hơi hơi tỉnh lại. Đáy lòng lại dâng một tia không cam lòng, tại sao hắn đem hết tất cả vốn liếng cũng không có biện pháp làm nàng mở mắt, tiểu công chúa khóc rống một tiếng liền dễ dàng đánh thức nàng là sao?
Trên thực tế Chu Anh dù mệt cỡ nào cũng không cách nào ở bên cạnh hắn ngủ sâu được, cho nên Gia Nguyên đế là không thể nào hôn tỉnh một người giả bộ ngủ, giờ phút này nghe được tiểu công chúa khóc rống liền không cần giả bộ, có thể thuận lý thành chương tỉnh lại.
Diễn mới tỉnh ngủ, ánh mắt mông lung không phải là chuyện hạ bút thành văn sao?
"Ái phi tỉnh?" Gia Nguyên đế mỉm cười nhìn nàng.
"Hoàng Thượng, tần thiếp tựa hồ nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Bảo, xảy ra chuyện gì?" Nói xong liền đứng dậy muốn chạy qua, bị Gia Nguyên đế ấn trở lại một phen.
"Ái phi đừng lo lắng, trẫm mới vừa qua xem, tiểu công chúa chính là ban đêm đói bụng, bú xong giờ đã ngủ." Gia Nguyên đế nói xong đã muốn bổ nhào qua.
Nàng thấy ánh mắt Thục phi càng ngày càng châm chọc, đành phải vô lực mở miệng: "Sao lại vậy? Nhất định là đêm qua trong lòng tần thiếp nhớ thương quý phi nương nương cùng nhị công chúa, lúc này mới có lẫn lộn, kính xin nương nương không nên trách tội."
Khi gặp chuyện này, làm sao thiếu những kẻ châm chọc khiêu khích? Tiêu sung nghi che miệng cười: "Ôi, tần thiếp nghĩ trong đêm qua là tiểu công chúa không thoải mái mời Hoàng Thượng, hôm nay mới biết, thì ra là Thư tần muội muội không khoẻ a."
Cố quý nhân phụ họa nói: "Cũng thật là, Thư tần không khoẻ thật đúng thời điểm, tần thiếp nhớ rõ năm trước có một lần Hoàng Thượng nghỉ ở Lan Tâm đường sau Thục phi nương nương không khoẻ mời qua, hiện giờ thật vừa lúc tương phản, cũng không biết Thư tần có cố ý hay không? Nhưng lại lấy quý phi nương nương cùng nhị công chúa làm bia đỡ nha?"
Trương quý phi lại rộng lượng vô cùng: “Bổn cung tất nhiên là sẽ không so đo cùng muội muội, nếu là nhớ thương nhị công chúa, muội muội có thể cùng bổn cung đi nhìn một chút? Bổn cung dưỡng hai vị công chúa, rốt cuộc kinh nghiệm nhiều hơn so với muội muội, không đến mức giống muội muội gặp chuyện liền luống cuống tay chân như vậy, Hoàng Thượng nhật lí vạn ky (giải thích chương 11), cũng có thời điểm không chú ý đến."
Kỳ quý tần cười: "May là quý phi nương nương rộng lượng, nếu lúc này bị liên lụy là nô tì, nô tì không chừng sẽ nổi trận lôi đình như thế nào đâu?"
"Tần thiếp cẩn tuân nương nương dạy bảo."
Chu Anh hiểu được lúc này nên im lặng, hơn nữa giữa những hàng chữ của Trương quý phi đều là ám chỉ chuyện tiểu công chúa đêm qua là nàng xử lý không thỏa đáng ý, những câu này đều góp thêm một viên gạch vào bức tường ân oán của nàng cùng Thục phi.
Thái hậu thấy phía dưới diễn hát không sai biệt lắm, cũng không lẫn vào: "Ai gia còn có chút kinh thư chưa chép xong, Hiền phi tính tình ổn một ít, lưu lại bồi ai gia chép đi. Bên ngoài thời tiết tốt, mọi người đều đi thưởng hoa bắt bướm đi."
Trừ bỏ Hiền phi, còn lại liền lần lượt rời khỏi Thọ Khang cung.
Nghi trượng của Trương quý phi ở phía trước, nhìn thấy nàng đến gần liền mở miệng: "Thư tần muội muội trong lòng cũng đừng oan khuất, bổn cung hôm nay nhìn thấy cây trâm trên đầu ngươi rất đẹp, chứng tỏ muội muội là người thức thời. Hiện nay Thư tần muội muội cùng Thục phi muội muội sợ là thành nước với lửa, muội muội vẫn là nhanh chóng thấy rõ lập trường của mình mới được."
Chu Anh nhìn quý phi xinh đẹp tuyệt luân, chậm rãi phúc thân: "Tần thiếp tạ nương nương nâng đỡ, thụ giáo rất nhiều, chắc chắn cẩn thận cân nhắc một phen."