Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu
Chương 21 : Cậu yêu thầm tôi
Ngày đăng: 12:32 30/04/20
Tác giả: Thiên Hạ Thiên
Editor: Red9
Chuyện vừa rồi với Hà Tất đích xác chỉ là hiểu lầm, nhưng vừa tưởng tượng đến khung cảnh mình vừa không nói lý vừa xúc động đến mức bật khóc, Mục Khải An chỉ cảm thấy toàn thân vừa xấu hổ vừa mất mặt, cho nên hiện tại cậu thực sự không có mặt mũi nào để đi tìm Hà Tất nói lời xin lỗi nữa.
Về phương diện khác, cậu vừa nhận được một tình báo quan trọng từ phía Đậu Nha, bạn gái cũ của Hà Tất có ý muốn tái hợp. Nói cách khác, bây giờ tình địch đã suất hiện rồi.
Vô luận là ý muốn tái hợp của cô gái ấy, hay là những bức ảnh chụp trên Diễn đàn trường, tất cả đều khiến Mục Khải An cảm thấy xuất hiện một loại nguy cơ vô cùng mãnh liệt. Cảm giác này thật sự không khác gì cảm giác của một con sư tử đầu đàn đột nhiên phát hiện một kẻ khiêu chiến trên lãnh thổ của mình, thắng thì sẽ tiếp tục là vị vua thống lĩnh cả đàn, thua thì toàn bộ hậu cung và con cái đều không còn là của mình nữa.
Cho nên, Mục Khải An cơ hồ cảm nhận được răng nanh và móng vuốt của mình đều mọc ra, chuẩn bị cùng quyết ngươi chết ta sống với đối thủ.
Nhưng rất nhanh cậu liền phát hiện cậu hoàn toàn không có sức lực để chống lại đối phương, cậu thậm chí không biết một chút thông tin nào về cô ấy, hơn nữa vừa rồi cậu còn làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn đối với Hà Tất. Vì thế Mục Khải An rất nhanh liền chìm trong một màn sương mờ mịt, ngay cả đầu mối cũng không có, vì vậy bối rối đến mức lăn qua lộn lại cả đêm không ngủ được.
Thời điểm này chính là cơ hội để những người bạn ở trên mạng phát huy công dụng của mình, cho dù không đúng thì có người nghe mình nói cũng là một điều tốt. Vì thế không ngoài dự đoán, vị lâu chủ đã mấy ngày nay chìm nghỉm đột nhiên lại xuất hiện topic ngay đầu trang trong nhóm bạn bè với nhiều cái tên, thậm chí tên mấy bạn hữu này đã vô cùng quen mắt rồi.
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]9:
"Chuyện lớn, cấp tốc, các đại nhân mau mau tới giúp tôi, Online nhanh lên, vội muốn chết."
Quả nhiên buổi tối là thời điểm sinh hoạt đông đảo nhất, Mục Khải An vừa mới đăng topic này lên thì liền kéo theo sự xuất hiện của một đám không đứng đắn, mấy trăm vạn quả nhiên không giống bình thường, vô cùng náo nhiệt.
Lầu 1: Lâu chủ thủ lộ thành công rồi? Tu thành chính quả rồi chứ gì? Đêm nay có phải đặc biệt rất khó quên không? Bây giờ chắc chắn là phải ở khách sạn rồi chứ nhỉ? Quỳ xuống cầu live stream.
Lầu 2: Lâu chủ mỗi lần đăng bài thì đều có trò mới, chắc chắn đêm nay có tuồng xem rồi, ta đây chiếm chỗ ngồi ăn dưa, lâu chủ làm ơn kể câu chuyện của mình ra một cách tỉ mỉ xem nào.
Lầu 3: Đừng nói là ngay thời khắc mấu chốt thì lại rơi cái dây xích ra đó chứ? Ví dụ như là chưa có kinh nghiệm thực chiến, mang súng ra khỏi cổng rồi nhưng lại không tìm thấy chiến trường*?
*: theo mình nghĩ là tìm không thấy chỗ đút -_-
Lầu 4: Nói lầu trên biết nè, lâu chủ người ta là thụ, đây là do vị bạn học đó chưa học đến nơi đến chốn thôi*.
*: Học tập ở phương diện ịch ẹ vẫn chưa đâu vào đâu
Lầu 5: Thế nào tôi lại cảm thấy lâu chủ quên mang theo bao (cao sư) nhỉ?
......
Lầu n: Quỳ cầu live stream.
Mục Khải An từ trước đến nay đều làm lơ đám người lúc nào cũng rót nước bẩn này, thế nhưng cũng trách cậu lắm mồm lắm miệng, mấy ngày hôm trước lại mang chuyện mình chuẩn bị thổ lộ này nói ra với bọn họ. Đương nhiên, Mục Khải An không có nói thẳng là ca hát gì đó, nhơc đâu trong đống người này lại có tên gay nào ở K đại thì 100 % là sẽ biết cậu là ai.
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]9:
"Tình địch xuất hiện, tôi nên làm gì bây giờ? Địch nhân dị thường cường đại, phần cứng phần mềm đều thuộc hạng nhất ( icon khóc lớn)"
Lầu 1: Má nó, quả nhiên là vở tuồng hay, quần chúng ăn dưa mau lập tức đến đây xem, @ lầu 2, @ lầ[email protected] lầu n
Lầu 2: Tên bạn học kia quả nhiên không vừa.
Lầu 3: Lâu chủ nói cho rõ ràng chút, để những ai từng trải sẽ góp ý cho.
Vừa vặn đúng lúc này, WeChat vốn đang yên lặng nửa ngày bỗng dưng hiện người gọi đến, Mục Khải An hoảng sợ, nháy mắt trong lòng khẩn trương cực điểm, thậm chí cậu còn coi lại một lần nữa để xác nhận xem người kia đã thực sự ngủ chưa.
Kết quả là sau khi thanh thông báo hiện ra một lần nữa, Mục Khải An một hơi thiếu chút nữa đem chính mình nghẹn chết, cái tên ngốc nhà mi mong chờ cái gì. Người ta thật sự đã ngủ rồi, chính mắt còn nhìn thấy không phải à!
Mẹ nó, ai lại trễ thế này mà nhắn tin cho cậu vậy!
【 Bảo Bảo ngủ rồi sao? 】
【 Có nhớ mẹ không? Ngày mai về nhà được chứ, mẹ đi đón cưng. 】
Tuy rằng hoàn toàn thất vọng, nhưng Mục Khải An lúc này rất uất ức, nhìn thấy tin nhắn mẹ quan tâm mình thì trong lòng cũng cảm nhận sự ấm áp, thế nhưng......
【 Mẹ à, con xin mẹ. 】 Từ thời sơ trung đến tận đại học cũng đã mấy năm rồi, nhưng mãi cũng không nghe.
【 Được rồi, được rồi, về sau sẽ không gọi như vậy nữa. 】
Câu này cũng nghe cả trăm lần rồi, quả nhiên......
【 An An ngày mai về nhà được không? Ba mẹ đều rất nhớ con. 】
【 Bây giờ điện thoại của bảo bối không tiện sao? 】
......
【 À, đúng rồi bảo bối, hôm nay biểu diễn có thuận lợi không, thế mà con không cho chúng ta đi xem, ( icon uất ức) 】
Mục Khải An thấy mũi đau xót, 【 không thuận lợi ( icon uất ức muốn khóc) 】
【 Cái gì! 】 Có thể tưởng tượng được khuôn mặt không mấy tin tưởng của mẹ.
【 Làm sao vậy bảo bối? Xảy ra chuyện gì mau nói cho mẹ nghe đi. 】
Ở trước mặt ba mẹ, tuy là một tay thiện nghệ trong làng giả trang, thế nhưng ngay hiện tại không cần phải làm bộ nữa, huống hồ các phương diện của cậu từ nhỏ đến lớn đều vô cùng ưu tú không cần khiến ba mẹ nhọc lòng, nhưng hiện tại...... Cậu gặp phải một nan đề, vì thế......
【 Mẹ à, con muốn nói chuyện này với mẹ, mẹ đừng kích động. 】 Tuy rằng hồi sơ trung cậu đã come out với bố mẹ, nhưng cậu chưa bao giờ gặp vấn đề trong chuyện tình cảm, cho nên chỉ sợ sẽ kích động đến mẹ, Mục Khải An vẫn muốn dự phòng trường hợp này.
【 Bảo bối à, con cứ nói đi, làm mẹ gấp muốn chết 】
【 Nếu không bây giờ mẹ lái xe đến trường con, đợi một chút để mẹ đi đánh thức ba. 】
【 Đừng!!! 】
【 Mẹ, bình tĩnh ( icon mỉm cười) 】
Mục Khải An biết ba mẹ mình sẽ như vậy, không chiều chuộng mình thành một tên thiểu năng trí tuệ đã là vạn hạnh rồi.
Hoàn chương 21.
Tác giả có lời muốn nói: Nói thật, vô cùng hâm mộ Mục Bảo Bảo.