Chước Phù Dung

Chương 34 : Kỳ lạ

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Ngày mùa hè hoa nở rộ rực rỡ, từng đàn bướm nô đùa vờn quanh những khóm hoa, cảnh sắc nhộn nhịp tươi vui, thỉnh thoảng có một ngọn gió nhẹ thổi lướt qua song cửa sổ cuốn bay cũng sợi tóc đen nhánh mượt mà của mỹ nhân.



Thiên tử trẻ tuổi đang ở khuê phòng tại Nghê phủ quấn quýt tiểu mỹ nhân không tha.



Một tuần lễ trôi qua, Nam Cung Lân mỗi ngày đều tới Nghê phủ chơi, hai ngày đầu, bởi vì thời gian hắn tới chơi không cố định, khiến Nghê Ngạo Lam đang ở Vận Xương hiên phê công văn khi nhận được tin tức từ nhà thì vắt chân lên cổ mà chạy, còn chưa kịp bước vào cửa chính đã bị Mạnh Như Diên chặn lại dẫn tới cửa sau, sau đó thay đổi quần áo rửa mặt rồi đi gặp Hoàng thượng.



Ngày hôm sau, Nghê Ngạo Lam làm nũng cầu xin Nam Cung Lân, mới làm cho hắn đồng ý giờ Thân mỗi chiều mới đến thăm nàng, bằng không hắn cứ tới bất thình lình như thế vài lần nữa thì tóc của nàng sẽ bạc trắng mất.



“Tú sắc yểm kim cổ, hà hoa tu ngọc nhan1.” Nam Cung Lân ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng trước mặt, không nhịn được nhu tình lẩm bẩm.



[1] Trích từ bài thơ Vịnh trữ la sơn của Lý Bạch



Tây Thi càng khê nữ, xuất từ trữ la sơn.



Tú sắc yểm nay cổ, hoa sen tu ngọc nhan.



Hoán sa làm Bích Thủy, tự cùng thanh ba nhàn.



Hạo xỉ tín khó mở, trầm ngâm bích vân.



Câu Tiễn chỉnh tuyệt diễm, dương nga vào ngô quan.



Dẫn quán oa cung, xa xăm cự khả phàn.



Vừa vỡ phu kém quốc, thiên thu càng không trả.



Nghê Ngạo Lam cúi mắt, nét chữ thanh lệ liền xuất hiện trên mặt giấy.



--Lân ca ca, huynh đều nói như vậy với bất kỳ cô nương nào sao?




“Lại đây, cho ta ôm một cái nào.” Ẩn sâu trong con người đen mang theo một tia tình dục, hắn nhìn về phía tiểu mỹ nhân ngoắc ngoắc đầu ngón tay.



Những ngày qua, Nam Cung Lân vẫn làm một người chính nhân quân tử, chừa từng làm ra hành vi vượt quá quy cũ với Nghê Hiểu Lam, mà vừa nãy ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực khiến khát vọng từ đáy lòng thoát ra, hắn rất muốn cùng nàng thân thiết.



Không muốn nhẫn nại thêm nữa, hắn rõ ràng trực tiếp nói ra.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nghê Ngạo Lam hồng rực, nàng mở to đôi mắt hoảng sợ lại vô tội, trong lòng thầm nghĩ, Hoàng thượng huynh có thể không biết xấu hổ hơn nữa à, nào có ai nói với khuê nữ chưa gả những lời như vậy kia chứ!



Thấy bộ dáng của tiểu bảo bối không biết làm sao, Nam Cung Lân cũng không cưỡng bách, cũng không xuất kích, chỉ thản nhiên nói “Bảo bối, muội không phải yêu thích ta sao? Yêu thích, liền đến đây đi.”



A… Nam nhân này còn biết giăng sẵn bẫy, chờ nàng tự mình sập bẫy đây mà! Tiểu nhân! Hừ!



Thầm nói xấu hắn trong lòng, Nghê Ngạo Lam kì kèo chậm chạp bước lại, khi nàng còn cách hắn chừng năm bước chân đã bị hắn vươn tay kéo vào lòng, cánh tay cường tráng mạnh mẽ vòng ôm chặt lấy nàng, tiếp theo khí tức nam nhân mãnh liệt kéo tới, miệng nhỏ liền bị hắn phủ lên.



Môi lưỡi gặm mút bờ môi mê người của nàng, thâm nhập vào trong miệng nàng, quấn lấy phấn lưỡi thơm tho của nàng, mỹ vị tuyệt vời này giống như đúc giấc mộng xuân kia, khiến Nam Cung Lân không nhịn được kéo dài nụ hôn.



Thân thể một khi đã quen thuộc với một thân thể khác thì sẽ tự nhiên nảy sinh ra phản ứng.



Nghê Ngạo Lam theo bản năng vòng tay ôm cổ hắn, phấn lưỡi cuốn lấy lưỡi hắn, khiêu khích các dây thần kinh của hắn, khẽ cắn lên hai bờ môi hắn, nàng yêu thích vô cùng việc thân thiết với hắn như vậy.



Đối với phản ứng nhiệt tình của tiểu mỹ nhân, Nam Cung Lân cảm giác thật kinh ngạc, theo lý mà nói Nghê Hiểu Lam đơn thuần như tờ giấy, sao có thể có kỹ thuật hôn thuần thục như vậy, hơn nữa cách nàng hôn hắn so với Nghê Ngạo Lam hôn hắn hoàn toàn giống nhau.



Huynh muội song sinh sao có thể ngay cả cử chỉ thân mật cũng đều giống nhau như đúc như vậy chứ?



Nam Cung Lân trực giác được không thể nào. Huynh muội song sinh tuy rằng có rất nhiều điểm giống nhau, ví như bề ngoài, thói quen, phương thức sống, nhưng không thể hoàn toàn giống y đúc trăm phần trăm như thế!



Hôm nay là lần thứ hai hắn cảm thấy hai huynh muội bọn họ có điểm kỳ lạ, hắn cho rằng có một bí mật nào đó mà hắn không biết.