Chước Phù Dung

Chương 42 : Bị đè

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Tiếng hút không khí kia nghe vào tai Nghê Ngạo Lam lại rất êm tai, thế là vặn tiếp.



Tuy tâm trạng phập phồng lên xuống, nhưng thân thể đã trúng xuân dược cũng không phải vì vậy mà mất đi cảm giác trống rỗng, dục hỏa trong cơ thể vẫn hừng hực thiêu đốt như trước.



Hiện tại, nam căn thô to của hắn đang chống đỡ ngay bắp đùi, nàng có thể thấy nó vểnh lên.



Sau khi đầu lưỡi liếm bờ môi, Nghê Ngạo Lam nói, “Giờ chúng ta huề nhau.”, rồi ngẩng đâu hôn môi hắn, cảm thấy đã nhịn đến cực hạn, không giải nhiệt nữa, nàng thực sự sẽ phát điên.



Nam Cung Lân ôm lấy thiên hạ, mặc cho nàng cọ xát, trong nụ hôn, mút lấy nàng không còn mang theo tức giận nữa, mà là dịu dàng, triền miên và thương tiếc.



Trong đầu hồi tưởng lại đêm trúng mê dược đó, hắn cực kỳ thô lỗ, đêm đầu tiên đã thế này, không biết có để lại ấn tượng xấu cho nàng không? Nghĩ vậy, hắn lại dịu dàng thêm vài phần.



Bàn tay vuốt ve sống lưng như ngọc của nàng, môi lưỡi hắn chuyển qua hôn bộ ngực đầy đặn của nàng, nhẹ nhàng chậm rãi quét từng tấc thịt nhũ, xúc cảm mịn màng khiến hắn nhịn không được một tay cầm một bên, há to mồm mút.



“Ưm… Hoàng thượng…” Mười ngón tay của Nghê Ngạo Lam luồn vào mái tóc đen tuyền của hắn, áp hắn lên bộ ngực sữa của mình.



“Bảo bối, gọi Lân ca ca nào…” Nam Cung Lân khẽ nói, tiếp tục đốt lửa trên người nàng.



Nghê Ngạo Lam run lên, thoáng ngượng ngùng mở miệng, “Lân… Lân… ca ca…”



Đối với nàng, đêm đầu tiên ấy, đầu óc Nam Cung Lân mơ mơ màng màng, nàng có kêu cũng không cảm thấy xấu hổ, mà lúc làm Hiểu Lam, lần đầu tiên gặp mặt đã xưng hô như thế, cũng không cảm thấy có thích hợp hay không.



Nhưng giờ, thân phận hắn là đế vương, mà nàng chỉ là một thần tử, cách gọi thân mật vậy đúng là làm nàng không thích ứng lắm.



“Rất bùi tai, gọi lại lần nữa nào.” Nam Cung Lân ngậm đầu v* hồng nhạt, ngước mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng. Từ sớm hắn đã rất muốn nghe nàng gọi hắn như thế trên giường, trong lúc có ý thức, chứ không phải lúc ý thức không rõ ràng.
“Bảo bối, chặt quá… hận không thể làm chết nàng.”



“Ơ ưm… Lân ca ca ưm… làm chết Lam Nhi đi… thật thoải mái…” Nghê Ngạo Lam liều mạng nâng mông lên, để côn th*t to hoàn toàn cắm đến tận cùng, ma sát tới độ gãi ngứa thịt huyệt, thoải mái cực kỳ.



Mỗi lần chỉ cần ở tư thế phía sau, thiếu niên sẽ phát cuồng rút ra cắm vào dâm huyệt, bởi vì có thể xâm nhập chỗ sâu, chọc tới miệng tử cung, nên Nam Cung Lân cảm thấy đặc biệt mất hồn.



Giờ lại có thêm lời nói dâm đãng của tiểu mỹ nhân, càng kích thích thú tính của hắn, sức lực vừa điên cuồng vừa nặng nề đâm vào nàng, nhất thời trong tẩm cung quanh quẩn âm thanh thân thể giao hợp rõ rệt.



Bịch bịch bịch bịch ---



Nghê Ngạo Lam túm cái gối, hai gò má dán lên trên, “A a… Lân… ưm… ca ca…”, nàng hoàn toàn không kiềm nén tiếng kêu dâm đãng chút nào, từng tiếng truyền thẳng vào tai Kim Phúc, thị vệ và cung nữ bên ngoài, làm ai cũng đỏ mặt.



“Ưm… bảo bối… thế này sẽ ăn long căn của ta… ơ… sắp rồi…” Nam Cung Lân nhìn mông thịt trắng như tuyết bị hắn bấm đến mức vết hồng tím xen kẽ, trông cực kỳ ướt át, hắn cắm càng hăng say hơn, sắp bẻ gãy cái eo nhỏ nhắn của nàng.



“Lại dùng sức nào… Lân ca ca… ưm…”



Dưới tiếng thét mềm mại của thiếu nữ, hai người đồng thời đạt cao trào.



côn th*t chọc tới tận miệng tử cung, Nam Cung lân phun dịch trắng, mấy ngày không giải tỏa dục vọng khiến bụng dưới nàng bị bắn tới hơi gồ lên, mà Nghê Ngạo Lam thì sung sướng bật khóc.



Hắn không rút nam căn đã mềm xuống ra, cừ vùi vào dâm huyệt của nàng, ôm nàng mệt mỏi nghỉ ngơi.



Bên trong tầm điện nhộn nhạo, nhu tình như nước, một đôi giai nhân thân mật gối lên nhau ngủ.