Chước Phù Dung
Chương 74 : Quấn quýt
Ngày đăng: 12:20 18/04/20
Khi toàn bộ côn th*t của nam nhân đi vào chỗ sâu nhất của thịt huyệt, mang đến một làn sóng khoái cảm kích thích và tê dại, khiến tiểu huyệt co rút nhanh.
“Ơ, bảo bối… thả lỏng.” Nam Cung Lân khẽ thở hổn hển, dâm huyệt nhỏ kẹp chặt đến mức hắn khó có thể thông thuận rút ra cắm vào, trán toát mồ hôi nóng.
“A… ca… ca…” Nghê Ngạo Lam giơ tay vòng qua cổ hắn, nũng nịu yêu cầu, “Hôn nhẹ…”, làm thế có thể cố hết sức khiến mình làm dịu thân thể căng thẳng.
Nghe giọng nói yếu ớt hơi khàn của nàng tựa như kẹo bông gòn vậy, ngọt tận tim, hắn phủ người xuống, cúi đầu hôn môi hồng của nàng, phác họa dáng môi xinh đẹp.
Thiên hạ vươn lưỡi hồng ra, đầu lưỡi cọ xát quấn quýt lấy hắn, nuốt nước bọt hắn mang sang.
Nam căn thô to của Nam Cung Lân mới rút ra xong, cảm thấy tiểu huyệt càng lúc càng mềm mại, mật dịch lần nữa tràn ra hàng loạt, điều này có nghĩa là sự khó chịu ban nãy đã biến mất.
Khi hôn tới nỗi nàng thở hổn hển, sắp không thở nổi nữa, hắn mới rời khỏi nàng, chống nửa người trên, bắt tay cởi xiêm y mềm mại, nhưng không hề cởi ra, mà để nó lỏng lẻo treo trên người, lộ thân thể chính diện cường tráng.
Mở to đôi mắt thưởng thức vóc dáng hắn, ba năm qua, bờ vai hắn đã càng thêm rộng rãi, cơ bắp đẹp đẽ, mỗi tấc đều ẩn chứa sức mạnh không gì sánh bằng. Chẳng qua khi ánh mắt rơi trên vết sẹo nơi vai trái hắn, Nghê Ngạo Lam nhịn không được viền mắt đỏ au, “Lân ca ca… còn đau không?”
Nam nhân nầy luôn luôn che chở nàng, bản thân thà chiu sự giày vò về thân thể lẫn tinh thần cũng không muốn nàng bị thương.
Biết tiểu mỹ nhân chỉ cái gì, nhưng Nam Cung Lân không muốn nàng áy náy để bụng, thế là cười xấu xa nói, “Còn chưa dùng sức làm nàng khóc, long căn chưa cắm sảng khoái đương nhiên đau rồi.”
Chỉ hai ba câu đã chọc Nghê Ngạo Lam quên mất nước mắt, lời nói dâm đãng của hắn khiến nàng đỏ bừng mặt, tay nhỏ vuốt cánh tay hắn.
“Lân ca ca, huynh rất… hạ… lưu…” Nàng vốn muốn nói vô sỉ dâm ô, nhưng muốn nói cũng không nên nói nghiêm trọng như vậy.
“A, chẳng phải tiểu dâm đãng nàng thích à?” Hắn nhe răng cười, chế nhạo nàng.
“Á không… Lân ca ca… xin huynh đừng ưm ưm a…” Nghê Ngạo Lam không cách nào trốn khỏi sự khống chế của hắn, chỉ có thể mềm nhũn thân thể yêu kiều, mặc cho bàn tay to cường ngạnh, môi lưỡi ướt át nóng bỏng, côn th*t khổng lồ xâm nhập.
Hai ngón tay hết vê tới xoay, bóp hạt mầm nhỏ, khiến nàng thở dốc thét chói tai, càng không ngừng lắc đầu, tay nhỏ bé chăm chú níu xiêm y dưới thân.
“Kẹp chặt tay ta vậy, rõ ràng muốn ta làm nàng, không phải sao?” Nam Cung Lân cường tráng điên cuồng đung đưa mông, côn th*t cắm vào dâm huyệt ngượng ngùng ẩm ướt, mật thủy nhỏ giọt xuống, nhưng không rơi xuống đất.
“Không được… a a… muốn hỏng rồi ưm…” Thiên hạ yêu kiều khóc rưng rức.
Nữ nhân càng cầu xin, càng dấy lên hứng thú muốn chà đạp nàng của nam nhân.
“Mở chân ra nào!” Nam Cung Lân liếm vành tai nàng, giọng nói khàn khàn mê hoặc nàng làm theo ý hắn.
“Không… Lân ca ca a…” Nghê Ngạo Lam lắc đầu, dang chân ra, côn th*t sẽ đâm càng sâu hơn, hắn sẽ cắm nàng hỏng mất.
“Mở nào, bằng không ta làm nàng ngất luôn!”
Nàng vừa nghe thế, sợ đến mức ngoan ngoãn dang chân, để hắn khảm nửa người dưới vào giữa hai đùi, quả nhiên côn th*t đâm rất sâu, cọ xát miệng tử cung, kích thích tiểu huyệt co rút nhanh.
Tầng tầng thịt mềm bao bọc dục vọng, mút cắn tới nỗi toàn thân hắn khoan khoái không ngớt, khiến hắn càng hung ác tiến vào dâm huyệt mềm mại của nàng, làm nàng không nói nên lời, chỉ có thể buông thả kêu lên.
“Á á… không… muốn chết rồi…” Nghê Ngạo Lam chợt thét chói tai, bật khóc, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, thân thể mềm mại trở nên cứng nhắc, thịt huyệt lần nữa bị làm tới mất hồn, khoái cảm to lớn nhấn chìm nàng.
Thừa dịp tiểu huyệt thiên hạ co rút từng trận cắn mút côn th*t, sau khi Nam Cung Lân buông thả đâm vào mấy chục lần, hắn tàn nhẫn chọc dâm động, lần thứ hai rưới dịch trắng vào cơ thể ấm áp của nàng.