Chút Chuyện Của Thặng Nữ

Chương 41 :

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


Ta dùng cách quanh co ngoằn ngoèo để diễn đạt ý của mình, ta nói tôi thích một người không nên thích.



Phản ứng đầu tiên của Từ Nghiên Nghiên là, đàn ông đã có vợ?



Ta nói còn phức tạp hơn so với cái này.



Từ Nghiên Nghiên sau một lúc tự hỏi liền lộ ra vẻ mặt giật mình, gật gật đầu nói:



“Tôi hiểu.”



Ta cảm thấy có chút ngượng ngùng, dù sao chuyện đó cũng không phải vẻ vang gì.



May mắn Từ Nghiên Nghiên có vẻ không quá mức kinh ngạc, tựa hồ đang suy nghĩ xem nên nói gì tiếp theo, chọn tới chọn lui, trầm mặc một hồi sau mới nói:



“Cô ấy nhất định là rất đẹp.”



Ta sửng sốt, sau đó gật đầu:



“Ừ.”



Từ Nghiên Nghiên cười cười:



“Khó trách biết rằng không thể nhưng vẫn làm.”



“Tôi thích cậu ấy không phải vì cậu ấy xinh đẹp.”



Ta sửa lời nàng:



“Chúng tôi đã biết nhau mười mấy năm.”



Từ Nghiên Nghiên lập tức tỏ ra vô cùng hứng thú:



“Kể tôi nghe xem.”




“Không ai hiểu rõ con bằng cha mẹ, trừ khi là những người hồ đồ đến mất khôn, bất quá những chuyện ác liệt bên ngoài này chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là hai người, nếu tình cảm của cả hai phai nhạt, cho dù cả thế giới đồng ý thì cũng coi như vô ích.”



Ta nghe xong trong lòng khẽ động, cuộc nói chuyện này cùng với những cuộc nói chuyện của ta và Tô Vãn đều có hiệu quả thần kì như nhau. Ta định nói Từ Nghiên Nghiên dắt ta đi gặp người bạn kia của nàng, nhưng lại cảm thấy có hơi đường đột, cuối cùng cũng không nói ra. Ngược lại Từ Nghiên Nghiên muốn biết về Tô Vãn, muốn nhìn xem là người như thế nào lại có thể làm cho ta thần hồn điên đảo như thế, ta đáp ứng nàng, có dịp nhất định sẽ cho nàng gặp.



Về đến nhà, Tô Vãn hỏi ta đi đâu, trễ như vậy mới trở về.



Ta nói cho nàng biết hôm nay ta đi gặp một người bạn online.



Tô Vãn dùng ánh mắt “không thể tưởng tượng nổi” nhìn ta:



“Không phải chứ, Dương Thần cậu đã có kinh nghiệm rồi, còn thích chơi trò gặp bạn online sao?”



Tô Vãn có phản ứng như vậy cũng là chuyện có thể hiểu được, thời điểm lên đại học, ta chỉ gặp qua một người bạn online, người đó còn đặc biệt đi từ Lạc Dương đến để gặp ta, bởi vì đối phương là nam, ta mới dắt Tô Vãn theo để lấy thêm can đảm… Kết quả đứng từ xa nhìn một lúc lâu, ta liền kéo Tô Vãn chạy, thật sự là bộ dạng người đó xấu xí đến lợi hại, ta là bị dọa đến bỏ chạy. Sau lần đó Tô Vãn sung sướng khi người gặp họa cười trêu ta thật lâu, đó cũng là sự kiện ta quyết không bao giờ nhắc đến nữa.



Ta nói hôm nay người ta gặp là “Hồng Nhan Họa Thủy”.



Tô Vãn ngay lập tức biết là ai.



Ta nói cho nàng biết “Hồng Nhan Họa Thủy” thật đúng là hồng nhan họa thủy, vừa xinh đẹp vừa có khí chất, hơn nữa rất có sức thuyết phục, nói chuyện cả buổi với nàng giúp ta giảm bớt đi không ít phiền não.



Tô Vãn không vui, túm lấy cổ ta, hỏi ta hai người nói chuyện gì.



Ta vắn tắt thuật lại giai đoạn khó khăn của người bạn Từ Nghiên Nghiên, Tô Vãn nghe xong vỗ đùi nói:



“A, “P” mà nàng nói sẽ không phải là chính mình đi.”



Ta liếc nàng một cái:



“Nghĩ đi đâu vậy.”



Sau đó không tự chủ được lại hồi tưởng một chút thần thái cử chỉ của Từ Nghiên Nghiên, có điều nhãn lực của ta kém, không cảm thấy được có gì bất thường, nếu quả thật là như thế, vậy cũng thật trùng hợp.