Chuyên Sủng

Chương 35 : Dạy dỗ

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Editor: Sakura Trang



“Vẫn không tìm được công tử sao?” Tả Tướng chợt vỗ mạnh bàn, nước trong cốc trà lập tức bắn vào nửa ngọn đèn.



“Đại nhân, bớt giận, công tử chẳng qua là...” Tổng quản phủ Tả tướng âm thầm lau mồ hôi, cố gắng làm nguôi sự tức giận của chủ tử nhà mình.



“Chẳng qua là? Chẳng qua là cái gì? Chẳng qua là bỏ trốn cùng với một hạ nhân ti tiện sao?”



“... Điều này... Đại nhân bớt giận... Có lẽ công tử bị hạ nhân dụ dỗ, nhất thời hồ đồ...”



“Nhất thời hồ đồ... Hừ! Đồ vô liên sỉ! Đồ vô liêm sỉ! Nữ nhân ngồi xuống, thở dốc ồ ồ vài cái, “Tuần tra ban đêm có đưa thư đến không?”



“Cái này... Các nàng nói, không có gì bất thường... tiểu tiện nhân dù sao cũng là người có võ công cao nhất trong phủ...”



“... Hỗn... Trướng... Lục soát cho ta!”



“Vâng!” Như được giải thoát, tổng quản chạy ra ngoài ngay lập tức.



“Trời ơi! Còn đứng đó để làm gì?” Vừa thoát khỏi cơn thịnh nộ của Tả tướng đại nhân, đại Tổng quản của phủ Tả tướng vung tay lên, “Nên tìm thì đi tìm, nên dán thông báo thì dán thông báo đi! Các ngươi mấy... thùng cơm này! Công tử đi đâu cũng không biết! Không tìm thấy công tử chúng ta cũng không được đẹp mặt! Trời ơi, thùng cơm!”



Công tử đều đi rồi, ai con nhớ tên hát rong mà công tử mời về vui chơi nữa chứ?



Nam tử làm thế thân cho Lê Phong đến hỏi ý Tổng quản một chút, dưới ánh mắt của Tổng quản bày ra một chút vẻ ngoài không tính là xuất chúng, vì vậy, vô cùng đơn giản mà bị thả ra ngoài.



Phủ Tướng quân.



Nữ tử cúi đầu trêu đùa tay nam nhân, nam nhân nằm trên giường, căng thảng muốn nắm tay lại, bất dắc dĩ tay lại bị mở ra.



Hắn sợ, ít có sự sợ hãi như vậy.




“Ừm... Lại có thể nói nhiều với ngươi như vậy... Rất kỳ lạ, thấy ngươi thì có cảm giác rất thân thiết. Thực sự đã thất lễ rồi...” Lê Phong xoay người, “Như vậy vị tỷ tỷ này, nếu không có gì, tại hạ cáo từ.”



“Không bằng chúng ta kết giao bằng hữu đi!” Nữ tử bước lên một bước, “Nếu đã nói có cảm giác thân thiết với ta... Ngươi là người đầu tiên đó...”



“... Kết giao bằng hữu... Vị tỷ tỷ này, có phải hơi đột ngột chút không...” Khóe miệng Lê Phong có chút giật giật, tại sao mình lại gặp nhiều người quái lạ như vậy chứ.



“Ôi chao~ ngươi nói như vậy là sai rồi.” Nữ nhân xua xua tay, “Ngươi không biết rằng trên thế gian thật chẳng thú vị gì cả! Khó có thể gặp được một người có duyên, nếu như để bỏ đi mà không đưởi theo, cái gì cũng không bù lại được!”



“Hả... Thật không?” Lê Phong xoa xoa huyệt thái dương, “Như vậy, xin hỏi cáo tính đại danh của các hạ?”



“Tên, tại hạ... là thật sự không thể nói ra... Nói ra, ngươi có thể không còn coi ta là bằng hữu hay không” Nữ nhân khó có được nhíu mày, vỗ nhẹ chiếc quạt, có chút hơi khó xử.



“... Nếu vậy... Vậy được rồi~ Tại hạ là Lê Phong.” Nữ tử rủ mặt suy nghĩ một chút, sau đó trả lời.



“Hả? Ta không đồng ý nói tên của mình, ngươi lại...” Nữ nhân ngạc nhiên.



“Thôi~ Ta thấy là, ít nhât ngươi không muốn lừa ta, cho nên mới không nói ra. Dù sao ngươi cũng có thể bịa ra một cái tên giả nào đó mà!”



“... Thú vị, thú vị, ta biết ngươi đáng giá để làm bằng hữu mà!” Nữ nhân hơi đờ ra một chút, gập quạt lại, cười nói, “Như vậy, thỉnh muội muội nhớ kỹ, tỷ tỷ cũng thật tâm muốn kết giao muội muội trở thành bằng hữu.”



Dứt lời, nữ nhân vỗ vỗ vai nữ tử, xoay người rời đi.



... Vì sao... Lúc nào nàng nhân nàng làm tỷ tỷ hả?



Lê Phong vỗ trán.



Quên đi... Nói chung, là người khiến cho nàng không cảm thấy đáng ghét là được.