Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 130 : Trở lại hồ Nước
Ngày đăng: 13:47 18/04/20
Bên ngoài thật sự quá tối, còn đổ tuyết. Gió thổi lạnh thấu xương.
Nghê Diệp Tâm khoác áo choàng thật dày còn cảm thấy lạnh muốn chết.
Hai người nhanh chóng đi tới hồ nước.
Ban ngày nơi này một bóng người cũng không có, thì đừng nói là buổi tối.
Bởi vì gần đây chết đuối mấy người cho nên không có ai dám đến nơi đây. Nơi này rất im ắng, chỉ có gió lạnh thổi u u, nghe giống quỷ khóc đêm, rất dọa người.
Hai người đứng ở bên hồ, Mộ Dung Trường Tình liền nhíu nhíu mày. Nghê Diệp Tâm duỗi cổ nhìn một lần, nói:
"Cái gì cũng không có."
Hồ nước quá bình thường, không khác gì những hồ nước nơi khác.
"Cố Cửu là sát thủ của tổ chức kia? Vậy vì cái gì hắn trúng độc, ta không có trúng độc?"
Mộ Dung Trường Tình lắc lắc đầu, nói:
"Không biết, bất quá ngươi không có trúng độc, không cần lo lắng."
Nghê Diệp Tâm nghe Mộ Dung Trường Tình nói như vậy, tuy rằng yên tâm, nhưng bụng lại đầy nghi vấn, vẫn cảm thấy khó chịu.
"Chúng ta phải đi nơi nào tìm manh mối?"
Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên đem áo choàng cởi bỏ ra, sau đó vứt lên trên đầu Nghê Diệp Tâm.
"Lạnh như vậy đại hiệp cởi áo choàng xuống làm cái gì?"
"Áo choàng này ngươi khoác vào."
Mộ Dung Trường Tình vừa nói, vừa tiếp tục mở đai lưng. Nghê Diệp Tâm lắp bắp nói:
"Đại...... Đại hiệp.... Sao nôn nóng như vậy. Chẳng lẽ muốn dã chiến?"
Mộ Dung Trường Tình trợn mắt, cởi đai lưng đưa cho Nghê Diệp Tâm nói:
"Giữ cho ta, không được làm dơ, không được ném xuống đất."
Nghê Diệp Tâm đưa hai tay tiếp nhận, nâng lên như vật báo.
Mộ Dung Trường Tình cởi đai lưng, cởi áo ngoài, áo trong, từng cái từng cái giao cho Nghê Diệp Tâm.
Mộ Dung Trường Tình chỉ chừa quần. Cơ bắp rắn chắc lõa lồ trong rét lạnh đều căng phồng, thoạt nhìn đặc biệt có lực.
Tuy rằng Nghê Diệp Tâm cảm thấy, ở trong khung cảnh bông tuyết bay tán loạn, thưởng thức mỹ nam lỏa thể thực là lãng mạn. Nhưng lạnh như vậy Mộ Dung Trường Tình đột nhiên cởi trần, thực dễ dàng bị cảm mạo nha.
"Đại hiệp đừng cởi nữa!"
Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nhìn một cái, nói:
"Ngươi ở chỗ này chờ, đừng động đậy, ta lặn vào trong hồ nước nhìn xem."
Mộ Dung Trường Tình ngẩn ra, liền cảm giác được trên môi nóng bỏng còn có chút đau đớn cùng ướt át. Hắn không phản ứng kịp, hắn thế nhưng lại bị Nghê Diệp Tâm cắn một ngụm......
Nghê Diệp Tâm cắn xong rồi liền chột dạ, trái tim đập "thình thịch". Nột nửa là bởi vì hôn trộm thành công mà hưng phấn, một nửa là bởi vì sợ Mộ Dung Trường Tình đem ra đánh chết.
Mộ Dung Trường Tình thất thần trong một cái chớp mắt. Tuy rằng sắc trời thực tối, nhưng đôi mắt Nghê Diệp Tâm đã sớm thích ứng. Mà lại gần như vậy, Nghê Diệp Tâm có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình trên mặt Mộ Dung Trường Tình.
Môi Mộ Dung Trường Tình vốn dĩ hơi mỏng cũng đã rất gợi cảm, lúc này tựa như nhiều thêm vài phần mê người.
Nghê Diệp Tâm nuốt nước miếng, sau đó lại muốn nhào lên gặm một ngụm. Vừa rồi thật sự là quá vội vàng, Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình cũng chưa cảm nhận được nhiều.
Nhưng Nghê Diệp Tâm thật sự không dám, ngược lại đưa tay tới, cọ cọ lên môi Mộ Dung Trường Tình, nhỏ giọng nói:
"Đại hiệp,...... Ta lau cho......"
Mộ Dung Trường Tình thật sự ngây ngẩn cả người, cho đến khi Nghê Diệp Tâm lau môi, hắn mới phản ứng lại.
Môi dưới có cảm giác kỳ quái, đau đớn lại có cảm giác không thích ứng, cũng hoàn toàn không có cảm thấy ghê tởm.
Mộ Dung Trường Tình đem Nghê Diệp Tâm từ trong lòng ngực đẩy ra, làm bộ muốn đem người ném vào hồ nước. Nghê Diệp Tâm đá chân sợ hãi, nhanh chóng chuyển đề tài nói:
"Đại hiệp! Đại hiệp! Vừa rồi xuống nước lâu như vậy, rốt cuộc tìm được rắn không?"
Mộ Dung Trường Tình vừa nghe, lúc này mới đem Nghê Diệp Tâm kéo trở về. Mộ Dung Trường Tình lắc lắc đầu, nói:
"Không thấy được, hồ rất rộng."
Mộ Dung Trường Tình vốn đang ở trong nước tìm, nhưng nghe Nghê Diệp Tâm cố hết sức kêu to, hắn cũng sợ ban đêm có người mai phục ở bên cạnh. Nghê Diệp Tâm một mình đứng ở trên bờ không an toàn, cho nên hắn liền trở lại.
"Ta đã nói đừng đi xuống, tám phần là tìm không thấy."
Mộ Dung Trường Tình có chút chưa từ bỏ ý định, bất quá Nghê Diệp Tâm đánh chết cũng không cho hắn đi xuống, còn uy hiếp.
"Đại hiệp đi xuống nữa, ta sẽ hôn...!"
Mộ Dung Trường Tình dùng mu bàn tay cọ môi dưới, nói:
"Ngươi là Bắp Rang à? Đó là hôn sao? Rõ ràng là gặm."
Nghê Diệp Tâm vừa nghe, liền cười hắc hắc hắc, vẻ mặt không có ý tốt.
"Đại hiệp đơn thuần như vậy, thực dễ làm ta cảm thấy mình là thúc thúc kỳ quái."
Mộ Dung Trường Tình trợn trắng mắt, bỏ đi về khách điếm trước. Nghê Diệp Tâm chạy nhanh đuổi theo, nói:
"Đại hiệp, hay để ta dạy cho! Cam đoan đại hiệp sẽ thích."
"Ha ha"
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói:
"Không cần."