Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 151 : Chiến tích của Bắp Rang
Ngày đăng: 13:47 18/04/20
Cố Cửu bị Triệu Mục gắt gao đè ở trên mặt đất, hung hăng hôn môi đến điên cuồng.
Nghê Diệp Tâm nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, ngượng ngùng, giữ chặt tay Mộ Dung Trường Tình, nói:
"Đại hiệp, đi mau."
"Đi nơi nào?"
"Đi nơi nào?"
Nghê Diệp Tâm cảm thấy da mặt Mộ Dung Trường Tình thật dày.
"Chẳng lẽ muốn nhìn hiện trường vụ việc sao? Chúng ta tránh đi một chút. Còn không phải đều là đại hiệp giở trò quỷ."
Mộ Dung Trường Tình không cho là đúng, lúc này mới chậm rì rì đi theo Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm cuống cuồng bỏ chạy, bỗng nhiên lại dừng, nói:
"Từ từ, chúng ta để bọn họ ở nơi đó...... được không?"
"Sao thế? Ngươi đột nhiên muốn trở lại nhìn?"
Nghê Diệp Tâm tức giận đến dậm chân, nói:
"Xem cái quỷ gì chứ, ta là hạng người như vậy sao?! Ta nói trong chốc lát Cố Cửu lại bỏ chạy thì làm sao?"
"Sẽ không đâu. Ta vừa rồi nói cùng Cố Cửu rồi, nếu hắn dám biến mất, ta lập tức giết Triệu Mục."
"......"
Đúng là tác phong của Mộ Dung đại hiệp.
Đêm đen gió lớn, bốn bề vắng lặng, Nghê Diệp Tâm bị gió đêm thổi đến đau đầu.
"Đại hiệp, lần sau chúng ta thương lượng kế hoạch trước khi thi hành được không?"
Mộ Dung Trường Tình không nói lời nào, Nghê Diệp Tâm lại nói:
"Đúng rồi, đứng lại, đem thứ nguy hiểm kia ném đi."
Mộ Dung Trường Tình từ trong lòng ngực lấy ra cái bình nhỏ, lắc lư, có thể nghe được bên trong có thật nhiều viên.
Mộ Dung Trường Tình nhếch môi, nói:
"Ngươi không thích?"
"Điên à?"
"So với thứ ngươi mua trước đây, thuốc trong cái bình này dùng tốt hơn nhiều lần."
Nghê Diệp Tâm bị nói đến sắc mặt đỏ lên.
Mộ Dung đại hiệp thế nhưng lấy chuyện xấu hổ ra nhục nhã mình, quả thực xấu xa!
Nhìn xem bộ dáng vừa rồi của Triệu Mục là biết công dụng của thuốc. Nghê Diệp Tâm cảm thấy càng đau đầu.
"Đi mau, nên trở về phủ Khai Phong đi."
Mộ Dung Trường Tình nhìn nhìn sắc trời, nói:
"Sao sớm như vậy?"
"Bắp Rang còn chưa có ăn cơm, mà còn có Bắp ở đó. Sao đại hiệp đi rồi bỏ Bắp ở lại? Đem một con rắn ném ở phòng ta, Tôn tiên sinh mà biết trong phòng ta có một con rắn, phỏng chừng sẽ gọi ta lên nói chuyện một canh giờ."
"Bắp thích chơi cùng Bắp Rang."
Giỏi lắm, khẳng định là Bắp cùng Bắp Rang cả đêm không ai lo, cho nên đói bụng, sáng sớm lén đến nhà ăn trộm bánh bao, bị phát hiện liền diễn tuồng.
Bắp phụ trách diễn vai phản diện, Bắp Rang phụ trách làm nhân vật chính nghĩa. Đúng là phối hợp ăn ý, thành công trộm vài cái bánh bao, lại còn thu được khen ngợi.
"Cẩn thận đó, nếu bị Tôn tiên sinh thấy được, sẽ đem các ngươi hầm thành canh."
"Gấu"
Bắp Rang còn phe phẩy cái đuôi vẻ mặt vui mừng, hoàn toàn không cảm thấy mình bị uy hiếp.
Nghê Diệp Tâm rất là bất đắc dĩ, đang nghĩ cách đem Bắp đi, bỗng nhiên có người gõ cửa. Nghê Diệp Tâm bị dọa nhảy dựng. Sợ có người phát hiện Bắp, nhanh chóng chạy đi mở cửa bước ra ngoài, sau đó tùy tay đóng lại cửa.
Người gõ cửa chính là Thẩm hộ vệ.
"Nghê đại nhân, có người tới tìm, nói là bằng hữu của đại nhân."
"Tìm ta? Bằng hữu?"
Chuông cảnh báo lại kêu vang trong lòng Nghê Diệp Tâm.
Bằng hữu của Nghê Diệp Tâm trước kia sao? Vậy Nghê Diệp Tâm bây giờ không quen biết nha.
Thẩm hộ vệ gật gật đầu, nói:
"Đang ở cổng lớn. Ai cha, một công tử tuấn tú. Hắn nói hắn họ Mộ Dung."
Nghê Diệp Tâm vừa nghe, tức khắc cằm rơi xuống.
Tuấn tú còn họ Mộ Dung, chẳng lẽ là Mộ Dung Trường Tình?
Nghê Diệp Tâm lập tức bỏ Thẩm hộ vệ, vội vội vàng vàng chạy đến cổng lớn. Vừa đến cổng lớn, quả nhiên liền nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình. Hắn mặc một thân sạch sẽ chỉnh tề màu trắng như tuyết, hai tay ôm ngực. Đứng ở cổng phủ Khai Phong, với khí độ và phong thái kia tuyệt đối khiến người qua đường chú ý.
Lúc này các hộ vệ chuẩn bị đi tuần phố đi ra cũng không ít, tất cả đều liếc mắt nhìn Mộ Dung Trường Tình một cái.
Mộ Dung Trường Tình bình tĩnh cực kỳ, hơn nữa cực kỳ hào phóng, cũng không thèm để ý ánh mắt người khác.
Đúng là một người quân tử lỗi lạc!
Nghê Diệp Tâm lập tức tiến lên, kéo tay Mộ Dung Trường Tình bỏ chạy. Chạy đến một cái ngõ cụt lúc này mới dừng lại, nói:
"Điên rồi à, chạy đến cổng phủ Khai Phong làm bia cho người ta ngắm sao?"
Mộ Dung Trường Tình cười, nói:
"Hoàng cung ta cũng đi được nói chi là phủ Khai Phong, có gì không thể tới? Với lại ta không có báo tên."
Nghê Diệp Tâm thấy đau đầu.
"Sao lại tới đây?"
"Tìm ngươi."
Nghê Diệp Tâm bỗng nhiên có chút chột dạ.
"Tìm ta.... làm gì?"
"Không liên quan quần áo đâu."
"......"
Mộ Dung Trường Tình lại nói:
"Tìm ngươi đi Kính Vương phủ, gặp Triệu Mục cùng Cố Cửu."