Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 175 : Người chưa từng trải, quả thực ngây thơ
Ngày đăng: 13:48 18/04/20
“Sao.... sao lại thế này?”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu gì cả.
Mộ Dung Trường Tình cũng nhìn thấy. Lúc này ban ngày ban mặt, ánh sáng cũng rõ ràng, Dư thiếu gia vươn cánh tay ra, dấu vết xanh tím cùng dấu răng cũng không giấu vào đâu được. Chỉ có người mù mới nhìn không thấy.
Kỳ thật Dư thiếu gia ở bên trong đang mặc quần áo cũng muốn hỏi rốt cuộc là chuyện như thế nào!
Đêm qua, Dư thiếu gia bỏ thuốc mê vào rượu là muốn chuốc say Bành đại nhân để hỏi về chuyện ở Binh bộ.
Dư thiếu gia vốn dĩ tới Khai Phong để báo thù, cho nên chuẩn bị không ý đồ vật mang theo bên mình, các loại thuốc mê đều có, nhưng tuyệt đối không có xuân dược linh tinh kỳ quái. Dư thiếu gia trước nay khinh thường dùng cái loại đồ vật này.
Nhưng ai ngờ đến, Bành đại nhân uống say liền……
Dư thiếu gia lúc trước cũng từng tự hỏi, Bành đại nhân đã ba mươi tuổi, ở trong triều làm quan cũng không thấp, nhưng không có phu nhân hay tì thiếp nào. Đúng là chuyện kỳ quái.
Đêm qua Dư thiếu gia mới biết được thì ra Bành đại nhân thích nam nhân, lại còn rượu vào sinh loạn tính.
Hắn không chút phòng bị, chỉ là muốn nói lời khách sáo mà thôi. Nhưng thấy Bành đại nhân say đến ngã trái ngã phải, không có biện pháp, cũng không muốn Bành đại nhân ngã trên mặt đất gây động tĩnh lớn sẽ kinh động đến người ở phòng bên cạnh. Cho nên Dư thiếu gia nửa đỡ nửa kéo Bành đại nhân đem đến giường. Bành đại nhân ngã xuống, cũng không đến mức làm ra cái gì lớn.
Nhưng khi Bành đại nhân ngã trên giường, hắn bỗng nhiên liền vươn tay ôm lấy Dư thiếu gia. Sau đó liền đem Dư thiếu gia đè ở dưới thân.
Sức lực Dư thiếu gia căn bản không có biện pháp so sánh với Bành đại nhân cường tráng. Dư thiếu gia cũng không dám lớn tiếng, chỉ nghĩ muốn hung hăng đá Bành đại nhân văng ra. Dù sao Bành đại nhân đã uống say, khẳng định sẽ không nhớ rõ hắn bị đá.
Nhưng Dư thiếu gia còn chưa có nhấc chân đá người ta, bỗng nhiên cảm giác được có bàn tay sờ chân mình, sau đó hai chân còn bị tách ra.
Quá quỷ dị……
Dư thiếu gia hoảng sợ, bất quá hoàn toàn không có kinh nghiệm, chỉ biết sợ hãi, hoàn toàn không biết phải làm cái gì.
Ngay sau đó, Bành đại nhân liền cúi đầu hôn lên bờ môi của hắn. Sau khi tàn sát cánh môi liền đem lưỡi vói vào trong khoang miệng Dư thiếu gia.
Dư thiếu gia lập tức bị dọa choáng váng, trừng to mắt, hoàn toàn không muốn dây dưa cùng Bành đại nhân. Hắn theo bản năng tránh né, căn bản đã quên có thể cắn Bành đại nhân.
Bành đại nhân dùng một tay bóp lấy hàm dưới Dư thiếu gia, một tay ngăn chận hai tay của hắn.
Dư thiếu gia sợ hãi, nhưng hình như cũng có cảm giác kì quái. Những chỗ Bành đại nhân liếm qua đều ngứa không chịu được, trước nay căn bản chưa có loại cảm giác như vậy.
Càng đáng sợ chính là Bành đại nhân không chỉ hôn môi, còn ở trên mặt, trên cổ, sau đó tiếp tục đi xuống. Cổ áo Dư thiếu gia bị mở ra.
Dư thiếu gia bị hôn môi đến sắp tắt thở, thật vất vả môi mới được buông ra, hắn há to mồm thở hổn hển. Hút vài hơi, hắn có chút tỉnh táo, bỗng nhiên kêu một tiếng.
“A”
Thiếu chút nữa Dư thiếu gia nhảy dựng lên, bất quá hắn bị Bành đại nhân ngăn chận, căn bản nhảy không đứng dậy được.
Bành đại nhân kéo quần hắn xuống dưới.
Dư thiếu gia muốn giãy giụa, nhưng hắn trước nay không luyện qua võ công, hơn nữa ở nhà cũng không làm việc nặng. Mà Bành đại nhân tựa hồ chỉ cần dùng một bàn tay là có thể nhẹ nhàng khống chế hắn.
Dư thiếu gia không giỏi mắng chửi người, tức giận mặt đỏ, cũng chỉ nói được mấy từ.
Tuy rằng Dư thiếu gia đá đi đá lại, nhưng lực uy hiếp cũng không lớn. Bành đại nhân bị mắng chỉ cười, nói:
“Ta đến xem thân thể ngươi thế nào. Buổi sáng ta đi thượng triều. Ngươi không phải cho rằng sau khi chúng ta xảy ra chuyện đó, ta liền vỗ mông chạy lấy người sao?”
Dư thiếu gia vừa nghe sắc mặt càng đỏ bừng, trừng mắt nói:
“Cái gì? Chúng ta cái gì cũng không có làm. Ngươi cút ngay, cút đi... Ta, ta……”
“Cái gì cũng chưa làm?”
Bành đại nhân cười một tiếng, duỗi tay sờ cổ hắn, nhẹ nhàng vuốt ve một dấu hôn ở bên gáy, nói:
“Là ai bỏ thứ gì đó vào rượu?”
Dư thiếu gia tức khắc cảm thấy gió nổi cuồn cuộn, sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm.
Bành đại nhân đã phát hiện rượu có bỏ cái gì đó!
Trong lúc nhất thời Dư thiếu gia trợn tròn mắt, hoàn toàn không biết nói cái gì.
Bành đại nhân là xong việc mới cảm thấy không đúng. Hắn chỉ uống ba chung, nhưng lại bị say, còn say mà loạn tính. Hắn hồi tưởng lại liền cảm thấy không đúng.
Bành đại nhân thích nam nhân, cũng không muốn hại cô nương nhà người khác, cho nên dứt khoát không có thành thân.
Cha hắn cũng biết hắn chỉ thích nam nhân, bất quá Bành lão gia cũng không quản con mình. Nhưng cũng vì cái này, Bành lão gia đã đem toàn bộ tài sản cho đệ đệ của Bành đại nhân. Tuy rằng Bành nhị thiếu gia không có bản lĩnh, nhưng lại có thể cho Bành gia người nối dõi tông đường.
Bành đại nhân mỗi ngày bận việc triều đình căn bản chưa có thời gian đi tìm người mình thích. Nói thật ra vốn dĩ hắn để ý Nghê Diệp Tâm. Nhưng hắn tới quá muộn, quân tử không đoạt người của người khác, Bành đại nhân cũng liền từ bỏ.
Dư thiếu gia tuy rằng cũng đẹp, lại không thế nào thân cận, chỉ mới gặp qua một vài lần mà thôi. Nhưng ngày hôm qua đã xảy ra quan hệ, Bành đại nhân cũng không cho rằng mình ăn xong rồi liền đi, không có chịu trách nhiệm. Hơn nữa đêm qua cảm giác thực tốt, làm Bành đại nhân có chút muốn làm thêm lần nữa.
Dư thiếu gia thì tuyệt đối không muốn hắn chịu trách nhiệm, tốt nhất Bành đại nhân biến mất từ đây thì tốt nhất.
Dư thiếu gia đã ngây ngốc, tay chân lạnh lẽo, không nghĩ tới việc mình ám toán Bành đại nhân đã bị Bành đại nhân phát hiện. Dư thiếu gia nóng nảy, cũng không biện giải, chỉ là nói:
“Ta... ta không có!”
Dư thiếu gia khẳng định không biết, đối thoại của bọn họ đã bị người ngoài phòng nghe được.
Người ngoài phòng đương nhiên là Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình đã đi rồi quay lại.
Nghê Diệp Tâm vốn dĩ cùng Mộ Dung Trường Tình cũng đã trở về phủ Khai Phong, nhưng Nghê Diệp Tâm không yên tâm. Dư thiếu gia một chút kinh nghiệm cũng không có, mà Bành đại nhân lại không thấy bóng dáng. Dư thiếu gia cứ để như vậy vạn nhất phát sốt thì rất thể thảm. Cho nên Nghê Diệp Tâm nghĩ nghĩ, dù sao cũng không có việc gì làm, vẫn nên làm người tốt một lần, vì thế cùng Mộ Dung Trường Tình vòng trở lại.
Bất quá khi bọn họ đến, trong phòng đã thêm một người, chính là Bành đại nhân vừa hạ triều đã tới.
Sau đó Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình liền thành thính giả nghe câu chuyện của hai người bọn họ.