Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 221 : Ta đâu biết
Ngày đăng: 13:48 18/04/20
Nghê Diệp Tâm bị Mộ Dung Trường Tình dìu trở về phòng. Sau khi ngồi trên giường Nghê Diệp Tâm nâng tay lên để Mộ Dung Trường Tình cởi áo. Một bộ dạng của chủ nhân.
Trong phòng tương đối ấm áp, Nghê Diệp Tâm cảm giác ứa ra mồ hôi, hơn nữa quần áo quá dày, làm cho không thoải mái.
Mộ Dung Trường Tình đem từng cái cởi xuống, Nghê Diệp Tâm chỉ lo nâng tay, trong đầu còn đang suy nghĩ chuyện vừa rồi, trong lúc nhất thời nhìn có chút ngây người.
Đợi một lát, Nghê Diệp Tâm bỗng nhiên cảm thấy lạnh, cúi đầu nhìn lên đại kinh thất sắc.
“Từ... từ... đại... đại hiệp đang làm cái gì?”
“Cởi áo cho ngươi.”
Mộ Dung Trường Tình bình tĩnh nói, bất quá miệng treo nụ cười không có ý tốt.
Nghê Diệp Tâm nhanh tay giữ áo của chính mình, nói:
“Đây là áo trong, cởi ra chi?!”
Mộ Dung Trường Tình nhìn Nghê Diệp Tâm túm túm quần áo liền không có đi phân cao thấp, ôm cánh tay đứng ở trước mặt, cười nói:
“Ngươi cả đêm mệt nhọc ra mồ hôi, ta muốn tắm rửa cho ngươi một chút, tất nhiên phải cởi hết quần áo rồi.”
“Tắm rửa?”
Nghê Diệp Tâm chớp chớp mắt, hiện tại đúng là muốn tắm rửa.
Mộ Dung Trường Tình nghiêm trang gật gật đầu, nói:
“Bằng không ngươi cho rằng ta muốn làm cái gì?”
Nghê Diệp Tâm bị hắn hỏi như vậy, nháy mắt thật ngượng ngùng. Bởi vì Mộ Dung Trường Tình bộ dáng kia thật sự dễ làm Nghê Diệp Tâm hiểu lầm.
Mộ Dung Trường Tình cúi người ở bên tai Nghê Diệp Tâm hôn một chút, nói:
“Vậy…… Ngươi vừa rồi suy nghĩ cái gì?”
Nghê Diệp Tâm tức khắc đỏ mặt, cảm thấy Mộ Dung Trường Tình khẳng định là trêu chọc mình. Nghê Diệp Tâm nhanh chóng nói:
“Vậy đi lấy nước đi, ta tự mình cởi quần áo được rồi.”
“Đừng để cảm lạnh. Cởi quần áo xong thì dùng chăn bọc kín biết không?”
Nghê Diệp Tâm thành thật gật gật đầu, sau đó liền nhìn Mộ Dung Trường Tình xoay người rời đi.
Mộ Dung Trường Tình ra tìm đệ tử Vô Danh Sơn Trang hỗ trợ mang nước nóng đưa lại đây.
Nghê Diệp Tâm mới vừa cởi xong quần áo, liền nghe được cửa phòng bị đẩy ra, bị dọa nhảy dựng. Nghê Diệp Tâm chạy nhanh chui vào ổ chăn, liền nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình đã trở lại.
“Sao nhanh như vậy?”
Mộ Dung Trường Tình không dám rời đi quá lâu. Hắn sợ người tính kế Nghê Diệp Tâm sẽ lại ra tay, cho nên đương nhiên sẽ không tự mình đi nấu nước.
Mộ Dung Trường Tình chỉ chỉ cái chăn, nói:
“Che kín lại, đừng để cảm lạnh.”
Nghê Diệp Tâm cởi đến trơn bóng, chui vào trong chăn, bất quá bởi vì vội vàng cũng không có trùm kín, lộ bả vai ra. Mộ Dung Trường Tình đi tới đem chăn kéo lên, lại nói:
“Một lát liền có thể tắm.”
Nước tắm cũng không thể đưa tới ngay. Thời gian chờ đợi này Nghê Diệp Tâm cũng không thành thật, ở trong chăn nhích tới nhích lui, lại nói:
“Đại hiệp nói là ai bắt Hạ Uyển đi chứ?”
“Không biết. Ta lại không thấy được.”
Chỗ Hạ Uyển ở cách nơi này quá xa, nhưng gần đường đến sau núi. Mộ Dung Trường Tình dù võ công tốt cách mấy cũng không có khả năng biết là ai đem Hạ Uyển mang đi.
“Thật là kỳ quái, người kia đem Hạ Uyển mang đi, rồi lại không làm gì nàng.”
“Là người Hạ Uyển quen biết? Chẳng lẽ bọn họ là đồng bọn?”
Nghê Diệp Tâm lắc đầu, nói:
Lúc này cũng qua giờ Tý, bữa ăn khuya cũng đã ăn xong rồi, toàn bộ Vô Danh Sơn Trang đều im ắng, trừ bỏ đệ tử tuần tra, căn bản không có người đi lại.
Mộ Dung Trường Tình mang theo Nghê Diệp Tâm đi phòng bếp. Lúc này phòng bếp cũng không có ai, hơn nữa cũng không có gì ăn. Nghê Diệp Tâm nhìn một vòng, tức khắc liền phát sầu, nói:
“Chẳng lẽ phải tự mình nấu ăn?”
“Ngươi sẽ nấu ăn?”
Mộ Dung Trường Tình nhướng mày. Mộ Dung Trường Tình sẽ không nấu ăn. Hắn chính là Giáo chủ, căn bản không cần tự mình động thủ nấu nướng. Trước nay hắn không nghĩ tới phải làm chuyện này.
Bất quá Nghê Diệp Tâm lại khác. Khi còn nhỏ đã mất cha mẹ, không tự mình học chút kỹ năng sao sống được, biết nấu nướng là bình thường. Bất quá Nghê Diệp Tâm cũng chỉ tự nấu cho mình ăn, cho nên làm ngon hay không đều không sao cả, cũng chỉ ở mức có thể ăn, sắc hương vị tạm chấp nhận.
Nghê Diệp Tâm đã đói bụng muốn chết, đành phải tự mình động thủ nấu ăn. Thấy trong phòng bếp có một ít nguyên liệu dự trữ làm Nghê Diệp Tâm nhẹ nhàng thở ra.
Nghê Diệp Tâm đi một vòng, tìm được gạo, mì khô, rau, dưa, còn có trứng gà, nhưng thịt không có. Ở cổ đại không có tủ lạnh, cho nên thịt không thể để lâu, xẻ ra là ăn ngay.
Hiện tại đói thành như vậy, Nghê Diệp Tâm cũng không chú ý có thịt hay không, nấu được một chén mì thì tốt rồi. Cái này có thể xem như mì ăn liền cùng trứng gà đi.
“Ta đi chuẩn bị mì, giúp ta rửa rau đi.”
Mộ Dung Trường Tình nhíu mày.
Nghê Diệp Tâm tùy tiện cầm mấy thứ đưa cho Mộ Dung Trường Tình, sau đó chính mình đi chuẩn bị mì.
Rửa mì cũng cần có kỹ thuật, chuyện này Nghê Diệp Tâm làm được, tuy có điểm luống cuống tay chân.
Nghê Diệp Tâm rửa mì, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình đem rau trực tiếp ném vào lu nước to. Nghê Diệp Tâm trừng lớn mắt, nói:
“Sao trực tiếp ném rau vào lu nước để rửa, một lu nước bị dơ luôn rồi, phải múc ra thau gỗ nhỏ rửa.”
“……”
Giáo chủ đại nhân lần đầu tiên rửa rau bằng một lu nước lớn. Bất quá chuyện này cũng không có gì to tát. Mộ Dung Trường Tình lập tức liền khiêng lu nước to đi đổ, khí thế quả thực làm người ta đớ lưỡi.
Mộ Dung Trường Tình thực mau lại nâng một lu nước sạch trở lại để ở chỗ cũ.
“Rầm”
Nghê Diệp Tâm tức khắc có điểm đau đầu, cảm thấy không nên để Mộ Dung Trường Tình hỗ trợ.
Nghê Diệp Tâm đem mì sợi đã chuẩn bị bỏ vào nồi nước, bắt đầu nấu. Lấy mấy trứng gà bỏ vào một cái bát. Rau xanh cũng cắt nhỏ cho vào một tô khác. Lại thêm chút gia vị vào nồi nước.
Nhưng nấu được một nửa, Nghê Diệp Tâm đột nhiên phát hiện củi hình như không đủ, lửa hình như không duy trì được bao lâu.
Nghê Diệp Tâm chạy nhanh đi nhìn nhìn. Ở góc bên kia có củi dự phòng. Vừa định kêu Mộ Dung Trường Tình đi lấy củi, bất quá nghĩ lại Nghê Diệp Tâm thấy không được. Lỡ như Mộ Dung đại hiệp tùy tay cầm củi ướt trở về, bọn họ chẳng phải sẽ tạo khói báo động sao?
Nghê Diệp Tâm dứt khoát nói:
“Đại hiệp giúp ta đem rau bỏ vào nồi, lại đem trứng gà bỏ vào luôn. Ta đi lấy củi.”
Mộ Dung Trường Tình gật gật đầu, trứng gà cùng rau xanh đều ở bên cạnh, bỏ vào trong nồi thì được rồi.
Khi Nghê Diệp Tâm cầm củi trở về, Mộ Dung Trường Tình đã đem rau cùng trứng gà bỏ vào nồi, thoạt nhìn cũng không có cái gì sai sót. Nghê Diệp Tâm thật sự rất vừa lòng.
Nghê Diệp Tâm thêm chút gia vị, liền chuẩn bị nhấc nồi khỏi bếp.
Một nồi to cũng đủ cho hai người ăn. Nghê Diệp Tâm tìm hai cái tô, rửa sạch sẽ chuẩn bị đem mì mút ra. Nghê Diệp Tâm nhìn vào trong nồi, đột nhiên có điểm há hốc mồm. Cái muỗng lớn hướng vào trong khuất, tức khắc liền nghe được “lộc cộc”, liền vớt ra một cái trứng gà nguyên vẹn.
“Đại hiệp đem trứng gà trực tiếp bỏ vào nồi sao?”
Mộ Dung Trường Tình vẻ mặt vô tội, nói:
“Ngươi nói bỏ vào nồi.”
“Ý ta là đem trứng gà đập ra bỏ vào nồi, không phải bỏ toàn bộ vào. Trứng gà cũng chưa có rửa. Định dùng nước lèo rửa trứng gà sao?”
Nghê Diệp Tâm bất đắc dĩ nói.
Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nói:
“Ta đâu biết.”