Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 275 : Giáo chủ Ma giáo đầu tiên

Ngày đăng: 13:49 18/04/20


Cũng may hai người buổi sáng đã làm một lần, Nghê Diệp Tâm cũng chỉ là bị Mộ Dung Trường Tình đè ở trên ván cửa hôn mà thôi, cuối cùng vẫn được buông tha.



Mộ Dung Trường Tình rất có khí thế cúi đầu nhìn Nghê Diệp Tâm, nói:



"Cách xa người bên ngoài một chút."



Nghê Diệp Tâm cảm thấy không thể hiểu được.



"Ta một câu cũng chưa nói với hắn, như thế nào gọi là gần?"



Mục thiếu hiệp cũng chỉ nói cùng Nghê Diệp Tâm một câu. Nghê Diệp Tâm cũng chưa kịp trả lời.



"Ánh mắt hắn nhìn ngươi không có ý tốt."



Nghê Diệp Tâm vừa nghe, nỗ lực hồi tưởng lại, bất quá vừa rồi không có chú ý cho nên hoàn toàn không có ấn tượng gì, kinh ngạc nói:



"Thật sự sao? Ta có mị lực lớn như vậy à? Ta trước kia sao không biết?"



Nghê Diệp Tâm kinh ngạc xong liền bắt đầu đắc chí, thiếu chút nữa làm Mộ Dung Trường Tình tức chết.



Nghê Diệp Tâm đắc ý vì có người coi trọng mình, rồi nhịn không được phun tào một chút.



Vị Mục thiếu hiệp này chắc là cận thị độ cao nên không nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình đứng bên cạnh, mà lại nhìn trúng ta!



Nghê Diệp Tâm cảm thấy có chút không thể tin. Mộ Dung Trường Tình có gương mặt thực sự khiến người ta chú ý. Mặc kệ đó là nam hay là nữ, đứng ở bên cạnh Mộ Dung Trường Tình, tuyệt đối đều bị Mộ Dung Trường Tình làm lu mờ.



Mộ Dung Trường Tình vốn dĩ tính toán buông tha Nghê Diệp Tâm. Nhưng hắn nhìn thấy Nghê Diệp Tâm dáng vẻ đắc ý, nháy mắt liền như uống vài chén dấm.



Nghê Diệp Tâm còn đang đắc ý, đột nhiên thấy trời đất quay cuồng. Đã bị Mộ Dung Trường Tình khiêng lên.



Nghê Diệp Tâm hoảng sợ, đánh tay lại đá chân, nói:



"Đại hiệp... làm... gì vậy?"



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói:



"Làm ngươi khôi phục trí nhớ."



Đầu Nghê Diệp Tâm chúi xuống, bị Mộ Dung Trường Tình khiêng lên ném trên giường. Nghê Diệp Tâm sợ hãi.



"Từ từ.... từ từ... đại hiệp... chúng ta mới vừa...... vừa làm xong...!"



Mộ Dung Trường Tình cười, nói:



"Vừa rồi quá vội vàng chỉ làm một lần, không thể khiến cho ngươi dễ bảo."



Nghê Diệp Tâm trừng mắt, nói:



"Đừng xằng bậy đó."



"Ta phát hiện ngươi thích bị trói buộc. Lúc này đây, chúng ta đổi cách buộc chặt nha?"



Nghê Diệp Tâm đạp đạp chân.



"Điên mới thích bị trói, đại hiệp mới là loại người cuồng ngược!"



Nghê Diệp Tâm tuy rằng miệng nói sảng, nhưng hậu quả thực thảm hại.



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh, cũng không nói, dùng hành thực tế làm Nghê Diệp Tâm sợ tới mức muốn tè ra quần.



Nghê Diệp Tâm dùng hết toàn lực giãy giụa, bất quá một chút tác dụng cũng không có.


Thạch lão đại hiệp cũng có nghe nói một chút về hộp gỗ cùng những mảnh da. Ông ta hỏi Cốc Triệu Kinh việc này. Cốc Triệu Kinh lập tức liền có chút cảnh giác, không có lộ ra cái gì, ngược lại hướng ông dò hỏi.



"Thế bá nói những cái đó cũng không phải bản đồ bảo tàng, mà là một đồ vật hại người."



"Đồ vật hại người?"



Nghê Diệp Tâm kỳ quái nói:



"Vị Thạch lão tiên sinh kia biết cái gì sao?"



Cốc Triệu Kinh nghe thế bá nói như vậy, cũng có chút tò mò, cho nên dò hỏi tới cùng.



"Thế bá nói bên trong chín hộp gỗ đúng là có chín mảnh da, khâu lại có thể được một tấm bản đồ. Ông ta cũng không biết dựa theo bản đồ có thể tìm được cái gì, bất quá lời đồn này hình như đã có từ rất lâu trước kia."



Đích xác như thế, rất nhiều người đã nghe nói qua. Nhưng lời đồn này cũng đã biến mất rất lâu ở trên giang hồ. Người biết rõ lời đồn cũng đều đã chết. Thạch lão đại hiệp cũng là nghe tiền bối của mình nói.



"Thế bá nói hộp gỗ không phải chứa da dê, da trâu bò hay của loài vật gì, mà là da người."



Nghê Diệp Tâm vừa nghe liền trợn tròn mắt.



Thế nhưng là da người?



Nghê Diệp Tâm trước kia cũng chưa từng có gặp qua đồ vật làm bằng da người, cho nên hoàn toàn không biết là cái dạng gì, cũng không biết cùng các loại da khác có cái gì khác nhau. Mà mảnh da rách nát kia khẳng định cũng đã trải qua xử lý.



Nghê Diệp Tâm vừa nghe như vậy liền nghĩ tới mảnh da bọc chủy thủ kia, chẳng lẽ cũng là da người. Tưởng tượng, Nghê Diệp Tâm cảm thấy ghê tởm muốn phun ra.



Mộ Dung Trường Tình sắc mặt càng không tốt, bởi vì hắn giữ mảnh da bên người một thời gian rất dài.



Nghê Diệp Tâm hỏi:



"Chín cái hộp đều là da người?"



Cốc Triệu Kinh gật gật đầu nói:



"Nghe nói là như vậy. Mà phần da chế tạo ra những mảnh da trong chín hộp gỗ chính là của Giáo chủ Ma giáo đầu tiên."



Mộ Dung Trường Tình vừa nghe nhịn không được híp híp mắt.



Nghê Diệp Tâm là lắp bắp kinh hãi.



Cừu Vô Nhất cũng lắp bắp kinh hãi.



Cốc Triệu Kinh cũng không biết Mộ Dung Trường Tình là giáo chủ Ma giáo, cho nên không có kinh ngạc, chỉ tiếp tục nói những gì mình nghe được.



Truyền thuyết nói rằng thật lâu trước kia, khi Ma giáo còn chưa có thành lập, có một người rất trẻ tuổi, hơn nữa là hiệp khách thần long thấy đầu không thấy đuôi. Nghe nói vị hiệp khách kia cũng là người xuất thân danh môn, rất có danh tiếng.



Chẳng qua vị thiếu hiệp tính cách thất thường, cũng không dính khói bụi phàm tục. Hắn độc lai độc vãng, rất ít có người nhìn thấy bóng dáng của hắn.



Vị thiếu hiệp ghét cái ác như kẻ thù, hơn nữa ra tay chưa bao giờ thấy máu. Tất nhiên muốn giết người tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.



Sau đó trên giang hồ có một đám người, tổng cộng chín người chuyên môn làm việc ác, gian dâm cướp bốc không gì không làm. Bọn chúng bị rất nhiều người hận đến ngứa răng, nhưng võ công chín người kia rất cao, còn không đơn độc hành động. Không ai có biện pháp tiêu diệt bọn chúng.



Đột nhiên có một ngày, chín người kia đều chết hết, lại còn bị lột da rút gân thảm không nỡ nhìn. Mà người giết chết bọn họ chính là vị hiệp khách kia.



Danh tiếng thiếu hiệp lập tức vang dội ở trên giang hồ, nhưng cũng có rất nhiều người danh môn chính phái cảm thấy hắn xuống tay quá mức tàn nhẫn. Còn có một vài người danh môn chính phái muốn đi thảo phạt hắn.



Sau đó vị thiếu hiệp thành lập một môn phái, bất quá tên môn phái cũng không ai nhớ tên. Bởi vì hắn hành sự bất thường, cho nên môn hạ đệ tử đa số cũng hành sự bất thường. Tuy rằng đều là trừng gian trừ ác lại làm nhiều người chính phái không vừa mắt, cảm thấy thủ đoạn của bọn họ tà ác.



Dần dà, có người bắt đầu gọi những người đó là Ma giáo. Thời gian dài, cách gọi như vậy càng nhiều, liền biến thành Ma giáo tiếng tăm lừng lẫy trên võ lâm.



Nghe nói sau khi Giáo chủ Ma giáo đầu tiên nhậm chức đột nhiên mất tích. Chẳng biết hắn đi đâu, nhưng chín hộp gỗ cùng chín mảnh da người xuất hiện.