Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 328 : Nói giống như ta phụ lòng đại hiệp vậy!
Ngày đăng: 13:50 18/04/20
Khi bọn họ đi trở về...
Mộ Dung Trường Tình từ thật xa đã thấy được một đống nồi ở trước cửa.
Trì Long cùng Triệu Doãn là nghẹn họng nhìn trân trối.
Nghê Diệp Tâm đến gần liền thấy được, vội vàng chạy tới, ngồi xổm ở cửa, sờ sờ cái này sờ sờ cái kia, nói:
“Đại hiệp thật là lợi hại nha, bộ dáng này rất tốt, chúng ta có thể ăn lẩu rồi! Đại hiệp thật là lợi hại, quả thực giống như là Doraemon nha.”
Mộ Dung Trường Tình nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra Cừu Vô Tự làm việc rất nhanh nhẹn. Thật sự đã làm ra một đống nồi đồng mang tới.
Trì Long cùng Triệu Doãn nhìn đống nồi đồng, cũng không biết là dùng làm cái gì. Bọn họ chưa từng gặp qua thứ nồi nào kỳ quái thế này.
Nghê Diệp Tâm sờ soạng, rồi nhấc lên một cái muốn đem đặt ở bàn đá trong sân.
“Tốt, chúng ta có thể nấu nước canh dùng, chuẩn bị khai tiệc!”
Nồi đồng rất nặng, Nghê Diệp Tâm dùng sức mới nhấc một cái nồi đồng đem đi, liền gấp đến không chờ nổi muốn đi chuẩn bị. Bất quá Nghê Diệp Tâm vừa muốn xoay người đi, đã bị Mộ Dung Trường Tình túm chặt. Mộ Dung Trường Tình bắt lấy cổ tay của Nghê Diệp Tâm, biểu tình có điểm nghiêm túc, nói:
“Ngươi bị thương?”
“A?”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa bị câu nói không đầu không đuôi của Mộ Dung Trường Tình làm ngốc.
Mộ Dung Trường Tình đem tay Nghê Diệp Tâm lật qua. Nghê Diệp Tâm lúc này mới nhìn thấy tay áo cùng trên cổ tay mình đều là máu, còn không ít. Nghê Diệp Tâm cũng hoảng sợ, nhanh sờ sờ tay của mình, nói:
“Không phải đâu? Ta không có bị thương, ta cũng không đau nơi nào cả.”
Triệu Doãn đột nhiên nói:
“Là nồi đồng có máu.”
Nghê Diệp Tâm vội vàng nhìn. Thật đúng là trên nồi có máu. Mà mặt bên cũng có không ít máu. Khi Nghê Diệp Tâm nâng nồi lên cọ tay nên dính máu. Nghê Diệp Tâm có điểm phát ngốc, nói:
“Nồi này sao có máu? Đại hiệp, không phải thời điểm làm nồi đồng đập tay bị thương chứ?”
Mộ Dung Trường Tình thiếu chút nữa trợn trắng. Hắn sao có thể ngốc như vậy, huống hồ cũng không phải hắn tạo ra. Mộ Dung Trường Tình xoay cái nồi nửa vòng, mặt bên quả nhiên có vài vết máu.
Nghê Diệp Tâm nói:
“Hình như là tích ở trên huyết.”
Vết máu cũng chỉ có một chỗ, cũng không phải phun tung toé, hẳn là có người không cẩn thận để máu nhỏ giọt ở trên tuyết. Nồi đồng để trên mặt tuyết nên cũng bị dính máu.
Nghê Diệp Tâm vội vàng chạy qua cửa nhìn chín cái nồi đặt nơi đó, phát hiện cũng không có máu. Bất quá ở chỗ vị trí cái nồi đã bị lấy đi có một vết máu không rõ ràng.
Nghê Diệp Tâm kỳ quái nói:
“Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
Mộ Dung Trường Tình không kịp nói chuyện, đã nghe được có đệ tử vội vã chạy tới. Đệ tử tới thật vội vàng, chạy vào liền quỳ một gối trên mặt đất, nói:
“Giáo chủ, không hay rồi, có người xông vào giáo, thuộc hạ đã phái người lục soát.”
Đôi mắt Mộ Dung Trường Tình nhíu lại, hiển nhiên phi thường không thoải mái. Ma giáo thủ vệ nghiêm ngặt, thế nhưng để người xông vào, người xâm nhập võ công tuyệt đối rất cao.
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Có biết là người nào?”
“Tạm thời còn chưa biết……”
Mộ Dung Trường Tình phất tay cho đệ tử đi xuống, sau đó nói với Nghê Diệp Tâm.
“Ngươi về phòng đi.”
Mộ Dung Trường Tình lo lắng có người lợi hại sẽ làm bị thương Nghê Diệp Tâm, cho nên kêu trở lại phòng. Nghê Diệp Tâm không quá muốn trở về phòng, nói:
“Đại hiệp muốn đi đâu, ta cũng đi theo.”
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Ngươi thành thật ở chỗ này chờ, có Trì Long cùng Triệu Doãn ở cùng ngươi, ta cũng yên tâm.”
Nghê Diệp Tâm không chịu, thấy Mộ Dung Trường Tình muốn đi thế nhưng không mang theo mình, lập tức liền từ phía sau nhào lên, sau đó đôi tay ôm hắn, có chết cũng không buông ra.
“Ta đi theo đại hiệp là an toàn nhất.”
Trì Long nhìn Nghê Diệp Tâm một bộ la lối khóc lóc chơi xấu thiếu chút nữa cười ra tiếng. Triệu Doãn ho khan một tiếng, giả không thấy được.
“Chút rượu này căn bản không đáng giá nhắc tới, uống không say được.”
Mộ Dung Trường Tình bất đắc dĩ lắc đầu. Nhìn thấy người kia gắp thịt sống liền trực tiếp chấm tương ăn, Mộ Dung Trường Tình nhanh ngăn lại, nói:
“Đó là thịt sống.”
“Nói bậy, ta đã nhúng chín! Khẳng định là đại hiệp lười nhúng thịt, cho nên muốn cướp thịt của ta ăn có phải hay không?”
“……”
Mộ Dung Trường Tình càng bất đắc dĩ, bất quá cũng không thể buông tay để Nghê Diệp Tâm ăn thịt sống. Chỉ là Mộ Dung Trường Tình không nghĩ tới, Nghê Diệp Tâm không ăn thịt sống, ngược lại vung đũa, miếng thịt trực tiếp liền từ đũa văng ra, rớt vào trong chén nước tương...
“Phạch”
Miếng thịt rơi vào chén nước chấm, Mộ Dung Trường Tình tâm tình nháy mắt thực phức tạp.
Nghê Diệp Tâm trong miệng còn nói:
“Đại hiệp thật lười nha... Bất quá không sao cả... ta nhúng thịt cho đại hiệp ăn... ăn đi... ta đã ăn no.”
Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm miếng thịt sống trong chén nước chấm của hắn, bất đắc dĩ thở dài.
Xem ra không cách gì ăn xong, Nghê Diệp Tâm bắt đầu mượn rượu làm càn rồi!
Mộ Dung Trường Tình dứt khoát đem buông đũa, sau đó lập tức liền đem Nghê Diệp Tâm bế lên.
“Ai nha... Xem…… Xem ra ta là uống nhiều quá rồi... Sao trời đất xoay chuyển……”
Mộ Dung Trường Tình dở khóc dở cười, đem người ôm tới giường, cho nằm xuống.
“Ngươi uống nhiều, trước nằm một lát.”
“Ta mới không uống nhiều.”
Nghê Diệp Tâm kháng nghị quơ tay một chút tay, sau đó ôm chặt chăn, còn nâng chân tới cưỡi lên chăn, lại dùng mặt đi cọ chăn, trong miệng hừ hừ.
“Đại hiệp cả người đều lán mịn, còn mềm mụp.”
Mộ Dung Trường Tình thiếu chút nữa điên rồi, thật sự là đau đầu không thôi.
Nghê Diệp Tâm điên trong chốc lát, thực mau liền ngủ rồi, thành thành thật thật ôm “Đại hiệp mềm mụp” ngủ đến trời đen kịt.
Mộ Dung Trường Tình lúc này mới đi ra bên ngoài dập tắt than trong nồi lẩu, sau đó thu dọn một chút.
Khi hắn trở về, Nghê Diệp Tâm đã ngáy khò khò.
Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm Nghê Diệp Tâm, lại đi ra ngoài lấy nước. Hắn quyết định hôm nay buông tha Nghê Diệp Tâm, để cho ngủ không gọi tắm rửa. Hắn chỉ là dùng khăn ướt lau mặt và trên người Nghê Diệp Tâm.
Khăn ấm lau đến Nghê Diệp Tâm cả người thoải mái, còn rên rỉ vài tiếng. Mộ Dung Trường Tình thiếu chút nữa liền đem người ăn sạch sẽ.
Lăn lộn một hồi đã đến nửa đêm, Mộ Dung Trường Tình rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, có thể lên giường ngủ. Bất quá hắn mới vừa nằm ở trên giường, Nghê Diệp Tâm liền tỉnh, nháy mắt ngồi dậy, làm Mộ Dung Trường Tình có điểm đau đầu, nghĩ thầm chẳng lẽ lại muốn mượn rượu làm càn.
Nghê Diệp Tâm ngồi dậy, miệng còn rất rõ ràng nói:
“Đại hiệp, nồi đâu sao không thấy?”
Mộ Dung Trường Tình thật sự bất đắc dĩ, nói:
“Đã ăn xong rồi, còn tìm nồi làm cái gì.”
“Ăn xong rồi? Không thể nha, ta còn chưa có ăn no đâu.”
Nghê Diệp Tâm hiển nhiên nhỏ nhặt. Mộ Dung Trường Tình ôm chặt, đem người nằm xuống, nói:
“Nhắm mắt ngủ, hiện tại đã nửa đêm.”
Nghê Diệp Tâm hồi ức cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, cảm giác một khắc trước còn đang ăn lẩu, ngay sau đó liền hơn nửa đêm đang ngủ trên giường.
Mộ Dung Trường Tình thật vất vả đem Nghê Diệp Tâm ấn trở về giường chuẩn bị ngủ, nhưng ai biết vẫn cứ không ngủ được.
Mộ Dung Trường Tình mới vừa nhắm mắt lại, đột nhiên lại mở. Nghê Diệp Tâm cảm giác được hắn động, cũng mở mắt, nói:
“Đại hiệp làm sao vậy?”
Mộ Dung Trường Tình ngồi dậy, kéo quần áo nói:
“Cừu Vô Tự ở bên ngoài, ta đi ra ngoài nhìn xem.”
“Ta cũng đi!”
Nghê Diệp Tâm cũng vội vàng bò dậy.
Hơn nửa đêm, Cừu Vô Tự đột nhiên đến, khẳng định là có chuyện quan trọng. Hay là Vô Chính chuyển xấu? Cừu Vô Tự không có khả năng một mình lại đây giờ này.