Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 338 : Dẫn xà xuất động

Ngày đăng: 13:50 18/04/20


Nghê Diệp Tâm trầm ngâm cân nhắc một trận, nói:



“Chẳng lẽ phải dùng kế sách dẫn xà xuất động?”



“Như thế nào là dẫn xà xuất động?”



Hai mươi bảy khó có lúc muốn nói chuyện, dù sao đây cũng là chuyện hắn phi thường để ý.



Nghê Diệp Tâm lại trầm ngâm một hồi mới nói:



“À…… Ta cũng không biết. Còn chưa có nghĩ ra.”



Hai mươi bảy thiếu chút nữa bị sặc, không thể tưởng tượng trừng mắt nhìn Nghê Diệp Tâm.



Nghê Diệp Tâm bị bộ dáng của hắn chọc cười, nhịn không được liền phá lên cười.



Những người khác đã sớm thích ứng với tác phong của Nghê Diệp Tâm, cho nên đều thấy nhiều không trách.



Mộ Dung Trường Tình nói:



“Hiện tại canh giờ không còn sớm, muốn làm cái gì cũng phải chờ đến ngày mai lại nói.”



Trải qua chuyện hai mươi bảy cùng Nghê Diệp Tâm làm ầm ĩ một hồi, thời gian cũng đã muộn rồi. Bất quá mọi người bởi vì thần kinh khẩn trương lo lắng, rồi hưng phấn vì tìm thấy, cho nên đều không cảm thấy mệt.



Nghê Diệp Tâm nghe nói, cũng ngáp một cái.



“Không nói ta cũng chưa thấy buồn ngủ, vừa nói ta liền mệt muốn chết.”



Mộ Dung Trường Tình nói:



“Cừu Vô Tự, ngày mai sáng sớm ngươi mang theo một ít người đi bắt Đại trưởng lão lại. Tội danh tất nhiên là giết người cùng phản giáo.”



“Dạ.”



Cừu Vô Tự lập tức nhận lệnh.



Trước mắt bọn họ trừ bỏ vấn đề Mộ Dung Chẩn, đương nhiên còn phải xử lý Đại trưởng lão. Bất quá Đại trưởng lão đã không tính là vấn đề nữa, vì hết thảy sự tình đều đã làm rõ ràng, chỉ còn đem Đại trưởng lão bắt lại vấn tội.



Sau đó mọi người đều rời phòng Mộ Dung Trường Tình về chỗ của mình.



Nghê Diệp Tâm nằm lên giường, nói:



“Đại hiệp, không bằng ngày mai sáng sớm chúng ta đến trấn nhỏ dưới chân núi, đi hỏi thăm một chút xem có thu được tin tức về Vô Chính cùng Mộ Dung Chẩn hay không.”



Vô Chính bị thương nghiêm trọng như vậy cũng không dễ che giấu. Mộ Dung Chẩn muốn mang theo Vô Chính lên đường tuyệt đối không dễ dàng, nói không chừng sẽ có người nhận ra bọn họ.



Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nói:



“Phái người đi thì được hơn.”



“Đại hiệp……”



Nghê Diệp Tâm bất đắc dĩ nói:



“Lần này thật là ngoài ý muốn. Hơn nữa nhìn xem, ta vẫn êm đẹp.”



“Hừ”



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói.




“Chúng ta xuống núi tìm hiểu hành tung của Mộ Dung Chẩn, gặp một đợt sát thủ, Mộ Dung Trường Tình đuổi theo.”



Sát thủ tất nhiên là Mộ Dung Chẩn lưu lại. Mộ Dung Chẩn sợ Mộ Dung Trường Tình sẽ đến quấy nhiễu kế hoạch tìm bảo tàng, cho nên cố ý để lại một nhóm sát thủ.



Hai mươi bảy bị thương, tuy rằng không phải thực nghiêm trọng, bất quá Mộ Dung Trường Tình ghét bỏ hắn vướng chân vướng tay, cho nên đuổi hai mươi bảy trở về, cũng là trở về báo bình an……



Nghê Diệp Tâm vừa nghe thiếu chút nữa liền tức chết rồi.



“Báo bình an cái con khỉ? Đầu óc hắn có phải bị đông đá rồi không?”



Hai mươi bảy sửng sốt.



“……”



Nghê Diệp Tâm tức giận đến không biết làm thế nào mới tốt, lập tức nói:



“Bọn họ hiện tại ở địa phương nào?”



Hai mươi bảy nói:



“Ngươi yên tâm, với võ công của Mộ Dung Trường Tình, đối phó những sát thủ đó dư dả, sẽ không xảy ra vấn đề gì.”



Hai mươi bảy hiển nhiên không muốn nói cho Nghê Diệp Tâm biết Mộ Dung Trường Tình ở đâu.



Xem ra lại là Mộ Dung Trường Tình phân phó rồi!



Nghê Diệp Tâm bực tức, nói:



“Chờ hắn đuổi kịp Mộ Dung Chẩn rồi, mà hắn còn có thể có tự tin như vậy thì ta liền phục hắn!”



Hai mươi bảy muốn nói gì đó nhưng Nghê Diệp Tâm đã không để ý.



Mộ Dung Trường Tình không nghĩ cho Nghê Diệp Tâm mạo hiểm. Thời điểm xuống núi tra xét còn gặp sát thủ, việc này khiến cho mọi người kinh tâm động phách. Mấy người Cừu Vô Tự cũng phi thường lo lắng. Cừu Vô Tự nói:



“Hiện tại làm như thế nào đây?”



Nghê Diệp Tâm cau mày, suy nghĩ một lát, lập tức nói:



“Cừu Trưởng lão, ngươi đem bảy phần thủ vệ bên trong giáo điều đến cấm địa đi.”



“Cái gì?”



Cừu Vô Tự sửng sốt. Bảy phần thủ vệ chính là nhiều không đếm xuể, số lượng đồ sộ. Cừu Vô Tự không biết Nghê Diệp Tâm muốn làm gì, có chút khó xử, nói:



“Đây chỉ sợ không thể thực hiện được…… Cần Giáo chủ hạ mệnh lệnh mới được, ta ra lệnh không thể dùng.”



Nghê Diệp Tâm nói:



“Hiện tại trừ bỏ chúng ta, cũng không ai biết Mộ Dung Trường Tình không ở đây. Ngươi liền nói cho người khác đây là mệnh lệnh của Mộ Dung Trường Tình.”



Cừu Vô Tự vừa nghe, tức khắc một thân mồ hôi lạnh, Nghê Diệp Tâm thế nhưng bắt hắn bịa đặt mệnh lệnh Giáo chủ.



Cừu Vô Tự nghi hoặc.



“Nhưng…… đây là ý gì?”



“Đương nhiên là đem Mộ Dung Chẩn dẫn trở về.”