Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 41 : Tiến triển vụ án
Ngày đăng: 13:46 18/04/20
Mộ Dung Trường Tình nghe lời này sắc mặt tức khắc liền xanh, dùng ánh mắt không lương thiện nhìn Nghê Diệp Tâm.
“Nhìn xem, nhìn xem, hiện tại chính là một bộ dáng ngạo kiều không chối cãi được.”
Mộ Dung Trường Tình dứt khoát không nhìn Nghê Diệp Tâm nữa, xoay người đi về phía trước, làm lơ giống như Nghê Diệp Tâm đang tự lảm nhảm.
Nghê Diệp Tâm đuổi theo tiếp tục nói:
“Vậy Mộ Dung đại hiệp cùng cái tổ chức sát thủ đó có thù sao? Vì sao thấy hình xăm của ta liền đi theo ta?”
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng.
“Trên giang hồ mặc kệ bạch đạo hay là hắc đạo cùng tổ chức kia không có thù hận chỉ sợ là chưa sinh ra hoặc là đã chết.”
“Nghe vậy thì bọn họ chính là người người đều không thích.”
“Lần đầu nhìn thấy hình xăm trên người của ngươi, phát hiện ngươi là người của tổ chức kia. Ta nghĩ, Nghê đại nhân của phủ Khai Phong lại có quan hệ với tổ chức kia sao? Tuy rằng không thể tưởng tượng, nhưng cũng kiêng kị ngươi, cho nên mới muốn giám sát ngươi, muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì. Bất quá hiện tại……”
Mộ Dung Trường Tình dùng giọng điệu vừa khinh bỉ cùng ánh mắt khinh miệt nhìn Nghê Diệp Tâm.
“Bất quá nếu là Nghê đại nhân hiện tại, dù ngươi là người của tổ chức sát thủ, chỉ bằng loại công phu mèo quào này, chỉ sợ không tới phiên ngươi giết người, chỉ có người khác giết ngươi.”
“Cho nên đại hiệp phải bảo vệ ta nha!”
Nghê Diệp Tâm da mặt dày, nói ra một câu hèn nhát mà hoàn toàn không có hổ thẹn.
Mộ Dung Trường Tình lộ vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Nghê Diệp Tâm, mí mắt cũng giật giật vài cái.
“Nếu vậy đại hiệp sẽ không thể thả lưới bắt cá lớn, có phải hay không?”
“Hừ……Tóm lại ngươi chỉ có một ít tác dụng.”
Nghê Diệp Tâm cười ha hả.
“Không chỉ như vậy, để sau này đại hiệp sẽ biết ta còn có tác dụng khác rất có giá trị.”
Hai người vừa nói vừa đi, chẳng bao lâu trở về đến nha môn. Trong nha môn rất yên tĩnh, Trì Long cùng Triệu Doãn còn chưa có trở về, những người khác đều đã trở về phòng nghỉ.
“Trì Long cùng Triệu Doãn còn chưa có dạo xong nhà thổ, bọn họ chẳng lẽ muốn hừng đông mới trở về sao?”
“Ta trở về phòng của ta.”
Bất quá Hoa công tử kia cũng không phải mang theo nàng đi xa, bởi vì hai người chạy đến Dương gia. Lúc trước bọn họ cũng không biết, sau khi nghe nói đều cảm thấy thực kinh ngạc.
Mà cô nương kia thật sự biết Chu công tử. Trước kia khi Chu công tử còn chưa ở rể Dương gia, trong nhà vẫn có chút tiền, cho nên cũng là tay công tử ăn chơi hào phóng, đến thanh lâu thường vung tiền như rác, cũng từng cùng cô nương kia qua đêm, hai người tuyệt đối là biết nhau.
Nghê Diệp Tâm nhướng mày.
“Xem ra Hoa công tử cùng Hoa cô nương chạy tới làm tiền Chu công tử.”
Hoa cô nương cũng không phải thê tử của Chu công tử, bất quá hai người xác thực có quan hệ thân mật. Có lẽ Chu công tử cũng có nhược điểm bị Hoa cô nương nắm trong tay, cho nên mới chịu đựng nàng ba lần bốn lượt đến cửa náo loạn.
“Vậy Hoa công tử là người ở nơi nào?”
“Đã phái người đi tìm. Có người biết chỗ ở trước kia của hắn, không biết có thể tìm được người hay không, dù sao cũng ở không xa nơi này, không chừng sẽ sớm có tin tức.”
“Tốt, chúng ta chờ tin tức. Đúng rồi, Trì Long đi lấy ngân phiếu tìm được trên người Hoa cô nương, sáng sớm ngày mai cầm đi điều tra xem những ngân phiếu đó có phải xuất ra từ tiền trang Dương gia hay không. Âm thầm điều tra, đừng rút dây động rừng.”
“Dạ, sáng mai đi ngay.”
“Được rồi, các ngươi đi nghỉ ngơi đi, thời điểm không còn sớm.”
Trì Long nhanh chóng gật đầu, còn giơ tay áo ngửi ngửi.
“Phải nhanh đi tắm rửa một cái mới được.”
Thời gian đã khuya, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi.
Nghê Diệp Tâm đẩy cửa phòng, liền nghe được một tiếng “gâu”. Bắp Rang lập tức nhào tới, ôm chân chủ nhân, dùng đầu cọ cọ. Nghê Diệp Tâm bế Bắp Rang lên, nói:
“Bắp Rang, nhớ ta phải không, ta bận rộn tra án cũng chưa có thời gian chơi cùng ngươi.”
Bắp Rang ở một mình trong phòng, phỏng chừng là bị Bắp dọa sợ nên không dám đi ra ngoài chơi, bây giờ không ngừng làm nũng trong lòng Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm tắm rửa, sau đó liền ôm Bắp Rang ngủ. Nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, đoán chừng cũng không bao lâu nữa là trời sáng.
Nhưng mà sắc trời còn chưa có sáng, trong nha môn đã bắt đầu ầm ĩ lên. Nghê Diệp Tâm bị đánh thức, ngồi dậy liền nghe được tiếng gõ cửa của Trì Long.
Nghê Diệp Tâm lớn hỏi:
“Làm sao vậy?”
“Nghê đại nhân, Hoa công tử bị mang về tới!”