Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 77 : Đại hiệp tuyệt đối là cố ý
Ngày đăng: 13:46 18/04/20
Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình đã cháy đen thành than, Nghê Diệp Tâm nhìn thấy tức khắc rụt cổ, đầy chính nghĩa nói:
“Bọn họ... hình như... lại hiểu lầm. Ta đi gọi bọn họ trở về!”
Nghê Diệp Tâm chạy đi ra ngoài, bất quá hai người kia đã không có bóng dáng, cũng không biết là đi hướng nào. Sao mà đi nhanh như thế?!
Nghê Diệp Tâm ở bên ngoài dạo qua một vòng, đành phải trở về phòng Mộ Dung Trường Tình.
Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm thùng nước cực lớn lượn lờ sương khói, hận không thể dùng ánh mắt phá hủy cái thùng gỗ kia.
Nghê Diệp Tâm cười tủm tỉm đi qua, thật cẩn thận nói:
“Tiểu nhị thực sự phóng khoáng nha. Mộ Dung đại hiệp, nước ấm nhiều như vậy thì đừng lãng phí. Chúng ta cùng tắm chung được không?”
“Hừ...”
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, xoay người lại, hai tay ôm ngực nhìn Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm bị hắn nhìn mà dựng tóc gáy.
“Ta chỉ nói giỡn... Ta về phòng trước. Mệt quá.... muốn ngủ thôi.”
“Đứng lại.”
Nghê Diệp Tâm vừa nhấc chân, liền nghe được giọng nói lạnh lùng của Mộ Dung Trường Tình cất lên.
Nghê Diệp Tâm theo bản năng đứng lại.
“Sao vậy đại hiệp?”
“Ngươi không phải đã nói phải làm ấm giường cho ta sao? Lên giường mau.”
Nghê Diệp Tâm hoài nghi lỗ tai mình bị hỏng rồi, sao lại tới nữa rồi!
Nghê Diệp Tâm trừng mắt nhìn, nhưng Mộ Dung Trường Tình không có biểu cảm gì. Thật là hoàn toàn nhìn không thấu Mộ Dung Trường Tình muốn làm cái gì.
“Lên…… Lên giường?”
Mộ Dung Trường Tình gật đầu, sau đó xoay người đi đến thùng tắm bên kia.
Nghê Diệp Tâm tức khắc có chút đau đầu, nhìn bóng dáng Mộ Dung Trường Tình, tính toán tìm cơ hội thuận lợi chạy ra khỏi phòng. Nhưng nghĩ lại nếu Mộ Dung Trường Tình phát hiện mình muốn chạy trốn, bắt lại được chắc chắn sẽ xé mình như xé giấy.
Cuối cùng Nghê Diệp Tâm không dám trốn, bước từng bước đi tới mép giường của Mộ Dung Trường Tình, ngồi xuống. Trong lòng bồn chồn, không biết Mộ Dung đại hiệp lại muốn làm cái gì. Gần đây kế hoạch ăn đậu hủ Mộ Dung đại hiệp càng ngày càng khó thi hành.
Nghê Diệp Tâm mới vừa ngồi xuống, liền nghe được “loạt soạt”, là tiếng vải vóc ma sát. Nghê Diệp Tâm theo bản năng ngẩng đầu nhìn, tức khắc cằm rơi trên mặt đất.
“Đại.. Đại.. Đại hiệp…… cởi quần áo làm gì?”
Nghê Diệp Tâm bị doạ tỉnh.
Bên ngoài sắc trời đã sáng rồi, Nghê Diệp Tâm ra đầy mồ hôi, dùng mu bàn tay cọ cọ, cảm giác trái tim nhảy loạn xạ. Thật là đáng sợ khó mà bình ổn ngay lập tức.
Nghê đại nhân sờ sờ ngực mình, rồi tự nhủ, Mộ Dung Trường Tình tuy rằng cao hơn mình một chút, nhiều cơ bụng hơn mình một ít, võ công tốt hơn mình một bậc. Nhưng Mộ Dung Trường Tình có khuôn mặt xinh đẹp như vậy không làm thụ chẳng phải là quá lãng phí sao.
Quan trọng nhất chính là Nghê Diệp Tâm vẫn luôn cảm thấy mình là công. Có hài hước, lại lãng mạn, còn biết săn sóc, quả thực là một người bạn trai tốt, thật sự hẳn là công mới đúng.
“Cốc, cốc, cốc”
Có người gõ cửa, Nghê Diệp Tâm nhanh chóng nhảy xuống giường, chạy tới mở cửa. Ngoài cửa không ít người, có Mộ Dung Trường Tình, Triệu Doãn cùng Trì Long.
Mọi người đều dùng ánh mắt nghi vấn nhìn Nghê Diệp Tâm. Nghê Diệp Tâm bị nhìn mà chột dạ, rốt cuộc bản thân mới từ ác mộng bừng tỉnh.
“Làm sao vậy? Các ngươi sao đều ở đây.”
Trì Long lo lắng hỏi:
“Nghê đại nhân, không có việc gì chứ?”
“Ta có chuyện gì đâu.”
Nghê Diệp Tâm lau lau mồ hôi trên trán nói.
Mộ Dung Trường Tình đánh giá Nghê Diệp Tâm.
“Vậy ngươi gào như sói tru quỷ gọi làm gì?”
“Hả?”
Nghê Diệp Tâm không hiểu ra sao.
“Ta không gào nha. Ta gọi cái gì?”
Triệu Doãn nhàn nhạt nói:
“Chúng ta nghe được Nghê đại nhân kêu to, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì. Không có việc gì thì tốt rồi.”
Trì Long thành khẩn gật đầu.
“Đúng vậy, vừa rồi Nghê đại nhân hô to "không muốn không muốn" làm chúng ta sợ nhảy dựng.”
Không muốn……
Sắc mặt Nghê Diệp Tâm liền đỏ, nháy mắt liền nhớ lại ác mộng đáng sợ kia……