Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 123 : Chẳng lẽ... Yêu!?

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Thi dắt tay Tiểu Lạc đi qua từng căn biệt thự nhìn chúng, lại không

biết căn đâu là nhà mình cần tìm, lúc trước chỉ hỏi qua loa chỗ Hạ Đồng

đang sống, bây giờ thật hối hận, phải chi hỏi rõ một tí.



-Chị Thi, đã đến chưa ạ?-Tiểu Lạc một thân nhỏ bé lại đi tìm nhà nãy giờ dưới ánh nắng cũng chảy mồ hôi nhễ nhại



-Cũng sắp tìm ra rồi, Tiểu Lạc ráng một chút.-Thi cũng mệt nhọc nói



-Dạ chị Thi.



Tiểu Lạc ngoan ngoãn nghe lời không than vãn nữa.



Từ xa chiếc Nissan Maxima (2015) chạy chầm chận trên đường dài thẳng

tấp, người con trai ánh mắt có chút ưu phiền nhìn ra cửa sổ, lại vô tình chạm phải hình dáng nhỏ nhắn của hai người kia.



Đó chẳng phải Tiểu Lạc sao? Cô gái kia, hình như là Thi!???



-Thi!? Tiểu Lạc!?-Khiết Đạt xuống xe, gọi tên cả hai



Thi nghe có người gọi tên mình và Tiểu Lạc giật mình quay đầu lại nhìn, nhanh chóng đôi môi hiện lên nụ cười tươi.



-Là anh sao? May quá gặp được anh.-Thi mừng rỡ nói



-Sao cả hai lại đứng đây?-Khiết Đạt nhìn Thi và Tiểu Lạc người đầy mồ hôi, má ửng đỏ vì đứng dưới ánh nắng gay gắt



-Tiểu Lạc muốn lên gặp Hạ Đồng nên tôi mới dẫn em ấy lên, nhưng mà

nãy giờ... vẫn chưa tìm ra nhà được.-Thi xấu hổ nói hết câu



-Khu này cách nhà Chính đến một đoạn đường dài, có phải nhầm địa chỉ không, đây là khu nhà anh mà.-Khiết Đạt buồn cười nói



-Hả!?? Cái đó... làm sao tôi biết lại đi nhầm đến khi nhà anh.-Thi gãi gãi đầu đỏ mặt vì xấu hổ nói



-Được rồi, dù sao cũng đã đến trời lại đang nắng gắt vào nhà anh đi.



-Có, phiền không?-Thi len lén nhìn anh hỏi



-Không phiền, dù sao anh chỉ ở nhà một mình, có em và Tiểu Lạc làm bạn cũng vui.-Khiết Đạt nhún nhún vai



-Vậy thì làm cảm ơn anh, Tiểu Lạc, chúng ta vào nhà anh Khiết Đạt hãy đến tìm chị Hạ Đồng.



-À, nhà anh ở đâu? Trong mấy căn nhà này cái nào của anh? Cái đó phải không?-Thi hỏi liên tục, sau đó chỉ tay về phía căn biệt thự thuộc loại nhỏ nhất ở đây



Khiết Đạt nhìn căn biệt thự đó, có cần xem thường anh đến vậy không?

Đó là căn biệt thự loại C, cũng là loại nhỏ nhất ở khu biệt thự sang
không ngon nhưng mà cũng tàm tạm, anh lại là một thiếu gia ăn toàn sơn

hào hải vị, mấy món này bằng gốc gì với những món anh ăn qua, chỉ mong

anh không chê là tốt rồi.



-Thế, nào?-Thi thấy anh ăn xong rồi sắc mặt không thay đổi gì cả, hỏi



-Ăn được không khó nuốt, em ngồi xuống ăn luôn đi.-Khiết Đạt gật đầu, sau đó gấp thêm một miếng bỏ vào chén



-Thật sao? Anh thích thì quá tốt rồi.-Thi vui mừng không thôi, sau đó cũng ngồi vào bàn



-Chị Thi là nấu ăn ngon số một, còn chị Hạ Đồng nấu ăn chẳng ngon tí

nào.-Tiểu Lạc ngồi trên ghế cao thả chân xuống vừa ăn vừa đung đưa nói



-Chị Hạ Đồng nấu ăn tệ lắm sao?-Khiết Đạt nhìn Tiểu Lạc hơi ngạc nhiên



-Dạ phải, chị ấy vào bếp bao giờ cũng làm hư đủ thứ.



Khiết Đạt im lặng, có lần anh nhớ Dương Tử vô tình nói với anh, hôm

nay anh đã ăn món cơm rang trứng rất ngon, ngon như Ân Di nấu, lúc đầu

Khiết Đạt chỉ nói đùa rằng Hạ Đồng tài đến mức làm Dương Tử thích món

cơm rang trứng cô làm, Khiết Đạt còn nghĩ rằng Hạ Đồng có tài nấu ăn rất giỏi, đến hôm nay Tiểu Lạc nói Hạ Đồng nấu ăn rất tệ, nhưng mà Dương Tử lại nói cơm rang trứng cô làm rất ngon.



Vì sao lại thế? Không lẽ....



Hai người bọn họ qua Paris, Dương Tử chưa nghe lời ai qua Paris thăm ba mình, mà lại nghe Hạ Đồng, chẳng lẽ là... yêu!????



Sao lại có thể? Rõ ràng Dương Tử nói không thể yêu ai sao? Lúc đầu cũng đã nói không yêu Hạ Đồng mà???



-Khiết Đạt, sao anh không ăn nữa? Không ngon nữa sao?-Thi thấy Khiết Đạt đờ đẫn người hỏi



-Đột nhiên thấy ăn không vô, anh lên phòng trước, em với Tiểu Lạc cứ ăn đi.-Khiết Đạt nói dứt câu sau đó bỏ lên trên lầu



Thi nhìn bóng lưng của Khiết Đạt, không hiểu vì sao trong lòng cảm

thấy chua xót đau lòng là lạ, cảm thấy những món ăn trên ban nhạt nhẽo

hẳn đi không còn ngon như lúc nãy nữa.



-Tiểu Lạc, em ăn nhiều một chút, chúng ta ở tạm nhà anh Khiết Đạt đợi khi nào chị Hạ Đồng đi cùng anh Dương Tử về rồi chúng ta đếm tìm chị

ấy.-Thi xoa đầu Tiểu Lạc đang ăn rất ngon miệng nói



-Dạ.



Tiểu Lạc gật đầu sau đó cúi đầu ăn tiếp.