Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 14 : Thêm người bạn

Ngày đăng: 13:03 19/04/20


Vội quăng chiếc xe đạp vào bãi cô chạy nhanh lên lớp mà trong người khó chịu, chạy nhanh lên lớp cô đặt ngay chiếc cặp lên bàn phóng nhanh đi

ra khỏi lớp. Chạy như bay đến phòng y tế mong được cứu giúp, vào tới

phòng y tế chẳng thấy ai cả, cô y tế cũng không có, chẳng lẽ ông trời

muốn hại Hạ Đồng này sao? Ngứa thế này làm sao mà chịu nổi, cô gãi gãi

mà khuôn mặt méo sẹo.



-Áaaa, khó chịu quá.-cô la lên



Nghĩ không có người nhưng cô không hay có một người bị giọng nói của cô phá hỏng giấc ngủ, anh khó chịu nói:



-Ồn ào quá, không biết đây là phòng y tế sao?



Nghe thấy tiếng người cô quay người lại nhìn, người con trai bị cô phá

giấc ngủ ngồi dậy trên chiếc giường nghỉ dáng người cao ráo, khuôn mặt

điển trai mang một chút baby cũng mang chút hài hòa của mùa xuân, anh

nhìn cô có vẻ khó chịu, cô nói với giọng hối lỗi:



-Xin lỗi, tôi tưởng không có người.



Anh nhìn thấy cô cứ hở chút là gãi tay mình, tay cô cũng vì thế mà đỏ lên một mảng.



-Cô làm gì mà cứ gãi tay hoài vậy?



-Tôi… tôi bị dính mắt mèo.-Hạ Đồng xấu hổ đáp



-Mắt mèo? Tôi không ngờ bây giờ mà vẫn còn người bị dính mắt mèo đó.-anh cảm thấy thú vị nói



-Anh đang mỉa mai tôi sao?-cô lườm lườm anh nói



-Không chỉ đưa ý kiến tôi làm gì giận dữ vậy, có cần giúp không?



-Anh giúp tôi được sao?-Hạ Đồng không khỏi mừng rỡ, cô tưởng chuyến này chết chắc rồi chứ



-Được chứ.-anh nhún vai



Cô từ từ đưa cánh tay của mình lại, anh lấy nước nóng lau nhẹ lên những mảng đỏ, sau đó lấy chai alcol thoa lên cho cô nói:



-Sau này có bị dính nữa thì đừng có mà gãi, nếu không nó sẽ lan ra nhiều hơn đó.



-Cảm ơn anh nhiều, tôi thấy bớt rồi.-cô mỉm cười nói



-Cô là học sinh mới sao?



-Ừm tôi tên Lâm Hạ Đồng, còn anh?


chẳng buông cái tên heo đực, dám chơi xỏ cô à, Lâm Hạ Đồng này đâu có dễ ăn hiếp, anh chết chắc rồi.



Tranh thủ lúc chị Ly đã nấu xong

phần ăn mà đi ra ngoài,Hạ Đồng lén lấy bịch thuốc chống ngủ trút 1 lượt

thứ bột màu trắng vào phần ăn của Dương Tử, dám chọc chị hả cưng?Cho

chết, tối nay cho anh thức trắng nha.



Thiên và Dương Tử từ trên lầu bước xuống,ngồi định vị vào bàn, Hạ Đồng vui vẻ "chào" hai người,nói



-Đây là phần của anh, còn phần này của Dương Tử.-cô đặt hai phần ăn xuống



-Ăn được không?-Dương Tử lạnh lùng nói



-Được mà.-cô đáp.



-Thôi, không ăn đâu, mắc công bị gì thì khổ!-Dương Tử đẩy phần ăn ra xa



-Ấy, ấy... sao anh lãng phí thế, phải ăn chứ với lại nếu không ăn thì

chẳng phải uổng công của chị Ly sao? Ăn đi!-Hạ Đồng lập tức ngăn lại,

anh không ăn chẳng khác nào uổng công cô rồi



-Lâm Hạ Đồng, sao cô lại bắt tôi ăn, có phải cô bày trò gì đối với phần ăn này không?



-Sao anh lại nghĩ vậy chứ?Thề đấy!



-Nhìn cô lúc này tôi sợ mình ăn vào có "biến cố" mất!Rất đáng nghi!



-Chậc! Sao anh cứ thích suy bụng ta ra bụng người thế, tôi đến đây chỉ

mong muốn hoàn thành hợp đồng để mau về nhà thôi, chẳng lẽ tôi ngu tới

mức chỉ gây sự với anh rồi không làm tốt nhiệm vụ mà về tay không

sao?-Hạ Đồng nói, khuôn mặt tỏ vẻ chút thất vọng cùng một chút kiên định



Lời của cô nói cũng có lí cộng thêm khuôn mặt cô biểu hiện làm ai cũng phải tin, Dương Tử hơi lưỡng lự một lát rồi cũng ăn.



Cô không giỏi gì nhưng mà chỉ giỏi nhất "giả ngây" từ nhỏ đã ra đường

mưu sinh thì cái cần nhất là phải biết "lừa" người khác, nếu không người thiệt thòi lại là mình, cuộc sống quá phức tạp, cô muốn theo ý mình

cũng không thể phải dùng một chút thủ đoạn mới tồn tại, trải qua nhiều

lần cô cũng có kinh nghiệm khá nhiều, với anh cô chỉ dùng một chút thủ

đoạn cũng có công dụng rồi, ca này cô sẽ báo thù được, kaka!!!



“Heo đực, ăn nhiều vào, rồi anh sẽ lãnh hậu quả, hahaha tối nay anh chết chắc rồi, để tôi xem anh ngủ được không?”



{Bởi vậy ta nói thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng đắc tội phụ nữ}