Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 38 : Kết quả cuối cùng

Ngày đăng: 13:03 19/04/20


Hạ Đồng khóc không ra nước mắt thật mà, ai mà biết thân phận của anh lại to lớn đến thế?



Thiếu gia tập đoàn Lăng Vương. Là hội phó.



Còn gì động trời hơn nữa không? Để cô chết một lần một đi.



Lăng Hạo nhìn cô khẽ cười, sau đó lấy chiếc kính trong túi ra, đeo lên cho cô.



Hạ Đồng khó hiểu nhưng khi đeo vào, cô nhận ra một điều. Đây là kính mát, không phải kính cận, ngay cả nửa độ cũng không có. Thì ra anh không bị cận, vậy mà, vậy mà cô lại... Lâm Hạ Đồng cô đúng là chết còn sung sướng hơn.



-Anh không hề bị cận anh chỉ đeo cho vui, ai mà biết nhóc tưởng thật.-Lăng Hạo chậm rãi nói



-Anh còn gì giấu em không? Nói ra một lượt để em chết một lần luôn đi.-Hạ Đồng mếu máo nhìn anh, đồng thời tháo chiếc kính ra



-Bọn người áo đen là do ba anh kêu họ bắt anh về nhà thôi. Anh quen Du Hy cũng quen chơi thôi. Còn căn biệt thự đó là của anh không phải của bạn anh.-Lăng Hạo không nhanh không chậm nói



Mấy cái này cô chấp nhận được, cũng may không có gì chấn động, yếu tim như cô chắc nhanh chóng bị anh hù chết thôi.



-Còn một việc nữa, lúc nhóc nói hội trưởng hội phó cùng phe với nha, anh đã rất muốn nói với nhóc, thật ra anh và Dương Tử không thích nhau.



Rồi, xong rồi. Đời cô đúng là chết đi cho xong.



Cô lại trước mặt Lăng Hạo nhắc tên Dương Tử, hèn gì lần trước khi nghe cô nói đến hai từ Lăng Hạo thì Dương Tử sắc mặt không tốt, còn định "thủ tiêu" cô. Cô sao lại có thể cùng một lúc mà đắc tội hai người thế này?



-Sao anh không nói sớm? Em đúng là bị anh hại chết đó.-Hạ Đồng ngay cả cười cũng không cười nổi, đưa điện thoại trả lại cho anh



-Anh thấy có gì đâu.-Lăng Hạo bình thản nói lấy điện thoại bỏ vào túi quần



-Không có gì đâu của anh cũng đủ hại chết em đó.-Hạ Đồng tức tối đứng lên đánh anh vài cái



-Anh đâu có biết nó nghiêm trọng như vậy, vả lại anh thấy nhóc thích thân phận giả của anh hơn nên anh thuận miệng hợp tác theo nhóc thôi.-Lăng Hạo làm mặt vô tội nói



-Anh còn nói tại em, bây giờ là tại anh, tại anh, em đắc tội với anh đã đành giờ còn đắc tội luôn Dương Tử, anh đúng là hại chết em mà.
-Anh đừng tưởng chuyện lúc nãy em sẽ quên.-Hạ Đồng lườm anh một cái



-Anh vô tội mà.-Lăng Hạo giơ hai tay lên



-Còn nói, tại anh hết, giấu em chi để em đắc tội với Dương Tử.



-Được được, tại anh, tại anh. Anh không nên giấu em.



Hạ Đồng gườm gườm nhìn anh, cô đúng là ngu ngốc khi nghĩ anh cùng giai cấp với mình mà, nhưng mà cũng thấy có chút lỗi khi nghĩ anh quen Du Hy là vì tiền, mà cũng đâu hẳn do cô, tại anh nói anh thiếu tiền thôi.



Hạ Đồng đang suy nghĩ thì thấy Thiên và Khiết Đạt, cô vui mừng vẫy tay gọi cả hai.



-Anh Thiên, anh Khiết Đạt.



-Chúc mừng em Hạ Đồng.-Thiên và Khiết Đạt đi đến đồng thanh lên tiếng



-Cảm ơn hai anh.-Hạ Đồng cười tươi đáp



-Em giỏi lắm, có thể thắng được Sa Sa.-Khiết Đạt xoa đầu cô



-Hihi, em cũng không ngờ mình lại thắng.-Hạ Đồng cười đáp



-Để khích lệ em, anh và Thiên sẽ dẫn em đi karaoke, chịu không?-Khiết Đạt đề nghị



-Dạ được, sao em lại không đi chứ? Nhưng mà anh Lăng Hạo có thể đi cùng không?



-Tất nhiên, Lăng Hạo là bạn tụi anh mà vả lại trong cuộc thi này công lao cậu ấy cũng không ít.-Thiên từ tốn nói



-Vậy chúng ta đi thôi.



Hạ Đồng cười với ba anh, lúc đầu đến đây cô cứ tưởng chỉ có một mình sẽ không có ai làm bạn cả nhưng lại cho cô lần lượt gặp được ba người con trai này, họ đối xử với cô rất tốt, làm cô có phần tự tin về việc sẽ thuyết phục được Dương Tử.