Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 70 : Điệu nhảy

Ngày đăng: 13:03 19/04/20


Hạ Đồng phải thu hết mới đi vào trong phòng tiệc, trong phòng tiệc tối om chỉ còn duy nhất chiếc đèn chùm pha lê hắt màu vàng nhạc chiếu vào giữa sàn nhảy, một ánh đèn tròn chiếu vào giữa sàn, hình như tới tiết mục khiêu vũ nhỉ? Cũng hay, cô cũng muốn xem khiêu vũ.



Hạ Đồng đi đến chiếc sô pha lúc nãy, lại thấy Dương Tử đang đứng nhìn mình, Hạ Đồng chớp chớp mắt nhìn anh, nhìn cô làm gì chứ? Không lẽ vì chuyện lúc nãy? Cô tiêu rồi.



Hạ Đồng gục đầu đứng bên cạnh anh, không ngừng cầu trời khẩn phật, cô chỉ là nạn nhân thôi mà.



Đang định kiếm một lí do để giải thích cho anh, thì Dương Tử đã tiến lên đứng đối diện cô, Hạ Đồng không biết chuyện gì ngẩng đầu nhìn anh.



Dương Tử vẫn như cũ, không biểu lộ cảm xúc nào, cũng không nói một câu nào, chỉ vươn một bàn tay to lớn ra trước mặt cô.



Hạ Đồng hiểu chút chút chuyện, đừng nói là bắt cô khiêu vũ với anh nha!!!



Đừng mà, hôm nay là lần đầu cô nhìn thấy người khác khiêu vũ đó, làm sao nhảy với anh? Chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ!!!



Hạ Đồng cô, thà làm con gà mái nhiều chuyện còn hơn làm con công biết khiêu vũ.



Hạ Đồng lắc tay đến lắc đầu, cô không được, không được mà.



Nhưng mà Dương Tử lại mặc kệ cô, bàn tay đang ở trước mặt cô di chuyển nắm lấy tay phải cô, kéo cô ra giữa sàn nhảy, đứng giữa ánh đèn tròn màu hồng duy nhất ở giữa sàn.



Dương Tử đặt tay phải của cô lên vai anh, táy trái đặt ngay bờ ngực rắn chắc của anh, còn tay phải của anh đặt lên vai cô, táy trái của anh đặt lên eo cô.



Hạ Đồng mếu máo nhìn anh lắc đầu nhỏ, cô không biết khiêu vũ mà, nhất định sẽ làm trò cười đó.



Điệu nhạc êm dịu từ từ vang lên, điệu nhạc nhẹ nhàng, êm tai đến nhường nào, Dương Tử bắt đầu nhịp đầu tiên, Hạ Đồng như gà mất tóc lúng túng nhảy theo nhịp của anh.



Nếu trong phim, chắc chắn đây là màn hạnh phúc mà bao khán giả xem chờ đón ở một cặp nam nữ nào đó, nhưng mà trong tình trạng của cô, lại là bi kịch!!!



Không ngoài dự đoán của cô, chưa nhảy đến nhịp thứ năm, Hạ Đồng đã giẫm lên chân anh hai cái.



-Xin lỗi, xin lỗi...-Hạ Đồng mếu máo nói



Dương Tử vẫn im lặng quan sát cô, không mảy may chút tức giận, chỉ nhìn bằng ánh mắt lạnh như băng.



Hạ Đồng cố gắng bắt kịp nhịp của anh, nhưng mà lại thành ra liên tục giẫm lên chân anh, còn là không ngừng.



-Xin lỗi, xin lỗi...-ngoài hai từ xin lỗi, bây giờ cô không biết nói gì hơn
-Xin lỗi.-Ân Ân không phục nói



-Hả!?-Hạ Đồng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngờ nghệch nhìn Ân Ân, sao lại xin lỗi cô chứ?



-Xin lỗi.-Ân Ân khó chịu lặp lại



-À, không sao, không cần xin lỗi.-Hạ Đồng xua xua tay



Ân Ân không nói gì, cau có quay gót rời đi, không quên liếc cô một cái, Hạ Đồng nhìn cô ta, cô lại làm sao gì nữa sao? Hình như không nha!!!



Hạ Đồng bỏ một miếng pancake vào miệng, sau một phút thông não liền xoay qua nhìn Dương Tử.



-Có phải anh làm không?-Hạ Đồng nhìn anh hỏi



-Lo ăn đi.-Dương Tử không trả lời câu hỏi của cô



-Anh làm đúng không?-Hạ Đồng hỏi lại



Dương Tử không trả lời chỉ dùng ánh mắt đen sâu hun hút trả lời thay, cô có thể thấy ba chữ trong đó "Lo ăn đi."



Hạ Đồng cúi thấp đầu lo ăn, tại sao cô gái đó lại xin lỗi cô? Chỉ có hai nguyên nhân, thứ nhất cô ta hối hận vì cùng bọn họ ức hiếp cô, thứ hai là anh làm không ai khác.



Nhưng mà, nếu là trường hợp thứ hai, thì lí do gì anh phải làm như vậy? Đáng lí theo tính của anh, anh sẽ cười lạnh, trơ mắt nhìn cô bị bọn họ nói, không thôi sẽ nói với cô "Không liên quan đến tôi."



Hạ Đồng ăn một lúc thì hết dĩa pancake mà vẫn không hiểu ra tại sao anh lại kêu cô gái đó xin lỗi cô, nhưng mà kệ đi, cô quan tâm làm gì, dù sao người chịu thiệt cũng không phải là cô.



-Đi.-Dương Tử đột ngột đứng lên, chỉ nói một từ



-Hả!? Đi sao? Nhưng chưa hết tiệc mà.-Hạ Đồng đứng lên, nhìn anh nói



-Có đi không?



-Đi, đi mà.-Hạ Đồng gật đầu liên tục, cô không dám ở thêm đâu, chắc chắn sẽ có thêm chuyện rắc rối.



Dương Tử không nói gì sảy bước đi, Hạ Đồng cũng nhanh chân đuổi theo anh, hầu như mọi người đều nhìn khi cô và anh rời đi.