Chuyện Tình Vịnh Cedar 4: Tìm Lại Tình Yêu

Chương 13 :

Ngày đăng: 15:03 19/04/20


Cecilia thờ ơ kéo chiếc xe đẩy đi qua các dãy hàng. Cô rất mừng khi chồng mình được ở nhà sau sáu tháng trời xa cách. Cô đã phải đếm từng ngày, mong ngóng chồng tưng phút từng giây. Cô đã chuẩn bị thật kỹ lưỡng để chào đón anh và muốn rằng cuộc đoàn tụ này của họ sẽ giống như một kỳ trăng mật thứ hai. Cô cầu nguyện chồng mình cũng nóng lòng mong muốn được bắt đầu cuộc sống gia đình, muốn cùng nhau sinh ra những đứa con xinh đẹp, đáng yêu. Nhưng giờ đây, những gì cô hy vọng đã tan thành mây khói.



“Này, Cecilia”.



Nghe tên mình, Cecilia quay lại và thấy Cathy Lackey đang chở xe đồ hướng về phía cô.



“Nhìn từ xa, tớ đoán đó là cậu. Và tớ đã đoán đúng”, Cathy nói.



Cecilia cố nặn ra một nụ cười. “Tình hình gia đình cậu thế nào?.”



“Tuyệt lắm. Tớ để bố con nó chơi với nhau và tranh thủ thời gian đi mua sắm bởi vì, nói thật, chỉ như thế tớ mới được nghỉ ngơi. Ian đâu rồi?”



“Ở nhà”. Cecilia không thể giấu nổi những nỗi buồn đang giày vò tâm can mình. “Ôi, Cathy, bọn tớ lục đục rồi”.



“Ý cậu là gì?”.



Cecilia mở ví lấy miếng giấy ăn, cô ngượng ngập cúi xuống dãy ngũ cốc để tránh bị mọi người nhìn thấy.



Cathy liếc qua vai bạn mình. “Này, nửa tiếng nữa chúng mình gặp nhau ở Starbucks nhé. Được không?”.



Cecilia gật đầu. Cathy là người duy nhất trên thế giới này có thể nghe cô chia sẻ những chuyện thầm kín nhất. Cathy rất tế nhị, hiểu biết, và Cecilia nhận ra rằng lúc này đây, cô cần bạn bè hơn bao giờ hết.



Khi Cecilia đến nơi, Cathy đang đợi cô ở Starbucks. Cathy chọn một bàn ngoài hiên và đã lấy sẵn cho mỗi người một cốc cà-phê. Vì hôm nay trời nắng đẹp và ấm áp nên hầu hết khách đều ngồi ngoài trời.



“Được rồi, hãy cho mình biết chuyện gì đang xảy ra”, Cecilia vừa ngồi xuống chiếc ghế đối diện thì Cathy hỏi.



Cecilia cầm cốc cà-phê lên, ngẩn người nhìn mặt bàn. “Lần trở về này của Ian là một thảm họa thực sự”.




“Nếu anh muốn nghĩ như vậy. Em chỉ muốn được chồng yêu mình thôi”. Cô cúi xuống và vuốt ve lưng anh. “Em nhớ anh lắm, Ian”.



Anh đứng dậy để tránh cái vuốt ve của cô. “Em muốn có một đứa con, và vì anh không muốn nên em tự sắp đặt mọi chuyện theo ý mình”.



Về điểm này thì anh sai rồi. “Em sẽ không ngăn cản nếu anh muốn tránh thai cho em, Ian”.



“Nhưng em đã không nhắc anh”.



“Đó là việc của em hay là của anh?”, cô cố giữ giọng bình tĩnh.



Ian nhìn xoáy vào cô. “Em khiến anh quên hết mọi thứ”.



Cecilia mỉm cười. “Anh nói đúng, em không nhắc anh. Nhưng lúc đó trong đầu em còn đang nghĩ tới việc khác”.



“Em nghĩ đến một đứa con”, anh giận dữ nhìn cô.



“Vâng, đúng vậy”. Cecilia thú nhận. “Anh biết đó là mong muốn của em mà”.



Ian nhắm mắt lại. “Anh cầu Chúa là em sẽ không mang bầu, Cecilia ạ.”



“Như thế là không công bằng”. Cô lắp bắp và cảm thấy bị sốc trước sự quyết liệt của anh.



“Có công bằng hay không, nếu một đứa con được sinh ra từ sự lừa gạt của em?”.



Ian nói và lao ra khỏi giường.