Cinderella 12 Giờ
Chương 4 : Đêm thứ tư
Ngày đăng: 09:02 19/04/20
Phong Kính dựa trên số QQ mẹ anh cho, thêm QQ của thư ký “thiên sư” vào.
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Chào ngài, tôi là Mật Tiểu Cam, thư ký văn phòng Thường Tâm, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài? ^_^
Phong Kính: “…”
Thế mà còn công khai mở văn phòng cơ đấy!
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Chào ngài. ^_^
[F.J] (1): Xin chào.
(1) F.J là tên phiên âm viết tắt (Feng Jing) của Phong Kính.
[F.J]: Là như vậy, tôi có một người bạn, gần đây mỗi buổi tối cậu ấy đều biến thành chó.
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Biến thành chó sao? Cụ thể thế nào ạ?
[F.J]: Đại khái cứ đến 12 giờ đêm cậu ấy sẽ biến thành một con chó, 6 giờ sáng hôm sau biến trở về.
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Ặc… Chắc chắn thật sự thay đổi sao? Không phải nằm mơ ạ?
[F.J]: Chắc chắn… Hơn nữa tôi còn quay video cho cậu ấy, trong lúc cậu ấy ở trong người chú chó thì chó cũng sẽ bám vào trên người cậu ấy.
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: (⊙o⊙) Từ miêu tả của ngài ý là bạn ngài hoán đổi linh hồn với chó sao?
[F.J]: Đúng vậy.
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Ngại quá, hoán đổi linh hồn không nằm trong phạm vi nghiệp vụ của chúng tôi. (hai tay chỉ nhau)
Phong Kính: “…”
Phạm vi làm việc của Thiên sư đã phân chia rõ ràng như thế à?
[F.J]: Chẳng lẽ các cô không xem xét đến việc mở rộng phạm vi nghiệp vụ à?
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Tạm thời không có đâu ạ. (hai tay chỉ nhau)
Ở ban công im lặng một lát, anh quyết định đi dạo trong phòng, nói không chừng có thể tìm được manh mối gì đó.
Hôm nay đèn phòng khách vẫn tắt, lối hành lang đi vào trong phòng truyền đến âm thanh đánh máy giống ngày hôm qua. Phong Kính đi về phía phòng có ánh sáng, phát hiện cửa khép hờ, hai mắt anh nhìn xung quanh cửa, linh hoạt chen vào.
Vừa đi vào trong phòng, anh liền sững sỡ.
Chỗ này không giống phòng ngủ trong tưởng tượng của anh mà là… một căn phòng chứa hàng hóa?
Căn phòng chắc chỉ rộng 10 mét vuông, có ba cái kệ nhỏ để đồ dựa sát vào tường, trên kệ đặt rất nhiều đồ vật được sắp xếp chỉnh tề, tất cả đều là hàng nước ngoài. Phong Kính đi qua nhìn, nhận ra mấy thứ này đã được phân loại, có đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da, đồ ăn vặt, đồ dùng sinh hoạt, còn có… bao cao su.
Anh có phần mất tự nhiên rời mắt đi, giống như một quý ông.
Trong phòng có bàn đặt máy tính, cô gái đang ngồi trước máy tính dùng bảng biểu thống kê gì đó, hôm nay cô buông xõa mái tóc xoăn đến bả vai. Bởi vì bây giờ Phong Kính chỉ có thể nhìn được hai màu đen trắng nên không biết tóc cô có màu gì, nhưng cũng không quan trọng, vì anh đã bị cái váy hai dây để lộ lưng của cô hoàn toàn thu hút rồi.
… Không, anh là quý ông, không thể lưu manh như vậy.
Anh lại rời mắt đi nhìn về nơi khác.
Trên mặt đất chất đống kha khá thùng carton để đóng gói và màng xốp bọc chống sốc, còn có một cuộn băng dính lớn trong suốt. Tất cả những thứ này đều cho thấy, chủ nhân của căn phòng này có lẽ là người bán hàng tại nhà hoặc là người order hộ. Phong Kính cảm thấy thiên về người order hơn, bởi vì nếu nói bán hàng tại nhà thì hàng hóa trong phòng quá ít.
Ở giữa phòng còn đặt một cái thùng lớn đã được mở ra, chắc là có ai gửi tới đây. Phong Kính nhìn một lát, bỗng nhiên phấn khích không thôi… địa chỉ! Đơn chuyển phát nhanh nhất định có địa chỉ!
Anh kích động đến nỗi móng vuốt cũng hơi run rẩy, từng bước từng bước đi đến trước cái thùng.
Thứ đầu tiên đập vào mắt không phải là địa chỉ mà là tên người nhận hàng: Giang Nhiễm.
~~~ Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tác giả: Ảnh đế Phong, có bạn độc giả hỏi, vì sao tên truyện không gọi là “Phong Cẩu Đản 12 giờ” mà lại gọi là “Cinderella 12 giờ”?
Phong Kính: … Sao vậy, cô gái nào lại không có trái tim thế? (mỉm cười)
Lời bạn Hạnh:
Mình edit lại nếu có sai sót gì phiền các bạn thông cảm giúp mình.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!😊