Cinderella 12 Giờ

Chương 67 : Đêm thứ sáu mươi bảy

Ngày đăng: 09:04 19/04/20


Editor: Hà Vĩ



Beta: Mạc Y Phi



Buổi chiều khi Michelle đến Chẩm Thủy Hương giúp Giang Nhiễm giao hàng thì Phong Kính thật sự dẫn Giang Nhiễm và Nhị Hoàng đi dạo quanh tiểu khu.



Trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, thế nên đã lâu rồi Giang Nhiễm không dắt Nhị Hoàng đi dạo tử tế, đúng lúc hôm nay thời tiết đẹp, Nhị Hoàng vui vẻ chạy nhảy tung tăng bên ngoài.



Phong Kính kéo dây, vất vả lắm nó mới dừng lại: “Nhị Hoàng, làm gì đấy, muốn tạo phản phải không?”



“Gâu gâu!” Nhị Hoàng quay đầu sủa lên với anh, dường như nó không phục. Giang Nhiễm đuổi theo bọn họ ở phía sau, hơi thở gấp: “Xem ra thật sự đã lâu không cho Nhị Hoàng đi dạo, em cảm thấy thể lực của mình không ổn rồi.”



Phong Kính tán thành: “Đúng là em nên rèn luyện thể lực thật.”



Giang Nhiễm: “…”



Đừng tưởng cô không nhận ra anh đang nói đến vấn đề tình dục nhé.



Khu biệt thự Phong Kính ở mặc dù lớn nhưng không phải chỗ nào cũng có thể cho chó đi dạo, vì mang theo Nhị Hoàng nên bọn họ chỉ có thể đi một vòng quanh khu vực cho phép rồi quay về nhà.



Trước khi vào cửa, Giang Nhiễm đặc biệt để ý đến mảnh vườn mà Phong Kính nói, to gần như gấp đôi miếng đất cô thuê ở nông trại Tinh Quang, có thể trồng rất nhiều loại rau, có lẽ hai người ăn còn không hết.



Phong Kính chưa từng xử lý mảnh vườn kia thật, xung quang mọc đầy cỏ dại, Giang Nhiễm đẩy cửa hàng rào màu trắng ra, đi vào ngồi xổm xuống lấy ngón tay chọc chọc.



Phong Kính dắt Nhị Hoàng ngồi xuống bên cạnh cô: “Thế nào, còn trồng rau được không em?”



“Có thể, nhưng phải nhổ cỏ dại, làm tơi đất trước đã, nếu trồng rau thì hai chúng ta chắc chắn ăn không hết, còn có thể đưa qua cho bố mẹ anh và bố mẹ em một ít.” Chỉ là sau này tự mình trồng chắc chắn sẽ vất vả hơn ở nông trại Tinh Quang, ở đó có nhân viên công tác chuyên chăm nom giúp cô, mỗi tuần cô cũng chỉ qua đó một lần mà thôi. Không biết dựa vào bản thân có thể trồng ăn ngon như vậy nữa không nhỉ?



Giang Nhiễm đang nghĩ lần sau đi nông trại phải hỏi nhân viên công tác để lấy kinh nghiệm, còn Phong Kính thì sửa lại một vấn đề khác: “Gì mà bố mẹ anh với bố mẹ em, nói phức tạp thế, là bố mẹ chúng ta.”




“Còn có, từ hôm nay trở đi cậu phải chú ý ăn uống, tôi sẽ để Michelle giám sát cậu, khóa tập thể hình cũng phải tiếp tục đi. Lúc cậu trở về đoàn phim phải khôi phục lại dáng người như ban đầu.”



“…” Điểm này Phong Kính không tán thành, “Dáng người của tôi thay đổi bao giờ? Vốn vẫn giống như ban đầu đấy chứ, cơ bụng của tôi không ít đi múi nào hết!”



“Ha ha, thật không, cậu nói xem, trong khoảng thời gian này cậu có vận động không?”



Phong Kính suy nghĩ một lúc mới đáp: “Tối hôm qua tôi vừa vận động xong đấy.”



Tần Phàm: “…”



Không biết vì sao, anh ta cảm thấy những lời này không đơn giản.



Anh ta thì không nghiên cứu sâu hơn nữa, nhưng Giang Nhiễm ngồi bên cạnh Phong Kính lại ném gối dựa sofa vào anh.



Tần Phàm thông báo rõ công việc rồi tắt điện thoại, Giang Nhiễm thấy Phong Kính cuối cùng cũng nói xong, trừng mắt nhìn anh: “Em phát hiện càng ngày anh càng không biết xấu hổ, nói cái gì đấy hả?”



Phong Kính cực kỳ vô tội nhìn cô: “Chẳng lẽ anh nói không đúng sao? Tối hôm qua rõ ràng có vận động cùng với em mà.”



“… Anh còn dám nói hả?” Giang Nhiễm lại ném một cái gối dựa vào người anh. Phong Kính mỉm cười đón lấy gối dựa, xoa xoa đầu cô: “Sắp tới có lẽ anh lại bận rồi, vốn đang nghĩ nhân cơ hội này nghỉ ngơi rồi ở bên em.”



Giang Nhiễm biết công việc anh không cho phép, lắc đầu: “Không sao đâu, dù sao bây giờ em cũng ở đây rồi, cơ hội gặp mặt nhiều hơn trước đây mà.”



“Ừm.” Phong Kính lại xoa đầu cô, “Nhưng em yên tâm, trước tháng tư là bộ phim có thể đóng máy, sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng ta chuẩn bị hôn lễ đâu.” Trước khi anh kết hôn, cho dù Tần Phàm còn muốn sắp xếp công việc gì cho anh, anh cũng sẽ không nhận.



Không đúng, sau khi kết hôn cũng không thể sắp xếp, anh còn muốn hưởng tuần trăng mật.



Anh và Giang Nhiễm ở bên nhau hưởng thụ mấy ngày thảnh thơi cuối cùng, còn có người mấy ngày tới lại sứt đầu mẻ trán rồi.