Cô Ấy Là Gia Sư Của Con Tôi
Chương 28 :
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Không chỉ bố Hạ ngạc nhiên mà ngay chính bản thân cô cũng không ngờ Vũ lại nói ra câu này. Phải chăng đây chính là kế hoạch mà anh nói hãy tin tưởng ở anh sao? Hạ sợ hãi hơn, không biết bố cô sẽ phản ứng ra sao nữa, tại sao Vũ lại có thể nói ra chuyện như vậy được chứ? Suy nghĩ suốt đêm qua, quả thực ngoài cách này ra Vũ không tìm cho mình một lý do nào thích hợp hơn để ngăn cản được đám cưới của Hạ với người đàn ông khác.
Bố mẹ Hạ là công chức nhà nước, rất trọng thể diện và danh tiếng, gia đình nhà Huấn cũng thế. Bởi vậy, suy đi tính lại Vũ quyết định mang kế sách này ra để đối phó. Nói là kế sách song anh cũng hy vọng đây là sự thật, vì anh và Hạ quả thực đã đi quá giới hạn với nhau rồi, nếu như "Đạn" của anh nhạy bén... có lẽ cũng có khả năng dính bầu được rồi. Chuyện này mà lan truyền ra ngoài chắc chắn gia đình nhà Huấn sẽ hủy hôn, vì người ta trọng danh tiếng, ko thể nào đi đón một người phụ nữ lên giường và có thai với người khác về làm vợ được.
Và anh sẽ còn cơ hội để đi đến chung kết. 😁 Tuy nhiên. Để nói ra điều này quả thực rất thiệt thòi cho Hạ, bởi cô là con gái chưa chồng, mang tiếng xấu như vậy rất khó sống với bạn bè đồng nghiệp và mọi người xung quanh.. Nhưng Vũ không còn cách nào hơn cả... chỉ còn cách này thôi. Nếu như kế hèn này tung ra mà vẫn ko giữ được Hạ lại cho mình thì anh cũng đành bó tay... Hoặc chỉ còn cách dắt nhau bỏ xứ.
Nhưng cách bỏ trốn ko phải là phương án tốt nhất. Bởi Vũ nghĩ, chuyện xấu xa gì thì thời gian cũng làm cho người ta quên đi, dần dần rồi mọi người cũng chấp nhận. Song bố mẹ anh già rồi. Lại có mình anh là con trai, bây giờ bỏ dở sự nghiệp, bố mẹ già phiền lòng khi tuổi già thế này... có đáng không. Thôi thì... Anh đành để Hạ chịu thiệt thòi, sau này nhất định anh không phụ lòng người phụ nữ ấy!!
Khuôn mặt giận dữ của bố Hạ ngày càng căng thẳng, ông giận dữ:
Dù con tao có mang trong người đứa con của mày, tao cũng nhất quyết ko gả con cho mày! Thằng khốn!
Nói đoạn Bố cô đi đến giật lấy tay Hạ rồi lôi về, Hạ ko còn cách nào khác là nghe theo lời bố. Dù gì cũng là người sinh thành ra cô, đúng sai cũng là người cô tôn trọng,... và hơn ai hết cô hiểu rằng, qua câu nói của Vũ thì chắc chắn lễ ăn hỏi ngày hôm nay sẽ bị hủy bỏ. Vì cô biết tính cách của Huấn rất ưa sĩ diện.
Cô dâu mà anh chuẩn bị cưới mang trong mình đứa con của người khác thì khác gì dội lên đầu cậu ta một gáo nước lạnh... Nghĩ vậy Hạ lại thấy vui trong lòng, bao nhiêu ấm ức thời gian qua bỗng nhiên tiêu tán hết cả. Cô chờ đợi kịch hay diễn ra, Hạ thà mang tiếng xấu còn hơn chấp nhận lấy người mà mình không yêu.
Không ngoài tính toán của Vũ, hôm ấy là ngày lễ ăn hỏi của Hạ và Huấn. Khi nhà trai rồng rắn kéo nhau đến mang theo bao sính lễ, ô tô lớn nhỏ nối đuôi nhau đi thành hàng dài rõ là gia đình có điều kiện. Chú dể hăm hở chỉnh đốn lại trang phục trước khi xuống xe để ra mắt với họ gái, trưởng đoàn đi vào, nhóm thanh niên bê lễ cũng nghiêm túc đứng chờ người lớn chỉ đạo làm thế nào thì nghe theo.
Nhưng rồi khi đi vào đến cổng nhà gái, cả họ nhà trai đều tá hỏa sân vườn nhà cô dâu không mắc rạp, không trang trí cổng gì cả. Không khí ảm đạm như ngày thường vậy, bên trong nhà có mấy bác người cao tuổi họ hàng nhà cô dâu đang bàn bạc gì đó.
Họ nhà trai thấy hơi khó chịu về sự tiếp đón này, bởi trước đó hai bên đã thống nhất tổ chức lễ hỏi gồm 25 cỗ lớn, phông rạp linh đình tổ chức. Bây giờ như này... là như nào??? Cả đoàn người nhà trai đi vào, bố Hạ ko mặc áo vest chỉnh tề mà chỉ mặc đồ đơn giản ở nhà, khuôn mặt rầu rĩ ra tiếp đón. Vì đứa con gái hư hỏng mà bây giờ ông muối mặt với họ nhà trai.
Mời các ông các bà, mời mọi người vào trong uống chén nước ạ!
Bố cô mời chào khách.
Huấn ngạc nhiên, anh ghé tai ông nói nhỏ:
Như này là sao vậy bố?
Từ ngày hai bên gia đình qua lại định đoạt chuyện hôn nhân cho anh và Hạ, Huấn chủ động xưng hô bố-con rất thân mật.
Bố cô chậm rãi nói:
Vào nhà rồi nói chuyện.
Không ai hiểu chuyện gì nhưng ai nấy đều hiếu kỳ, ngồi ổn định đâu đấy chờ bố Hạ phát biểu. Huấn là người sốt ruột nhất, anh ta thấp thỏm không yên.
Mày dại lắm con ạ.
Để người ta biết được người ta cười cho xấu..
Con... con xin lỗi.
Nhưng cũng tại bố mẹ ấy, ngay từ đầu cứ cấm đoán con và anh ấy. Bây giờ con mang trong mình đứa bé này rồi.. ko lẽ bố mẹ định để cháu ông bà không có bố à... mà bắt con lấy người khác chẳng phải là ko công bằng với người ta sao ạ???
Mày to gan lắm!!!
Mà cái thai mấy tháng rồi, lâu chưa?
Con không biết ạ.
Đúng là.
Mất máu con gái lâu chưa mà cũng ko biết à? Chỉ giỏi tí tởn là nhanh!!
Mẹ!!
Mẹ con cái gì. Mày mà ko bụng mang dạ chửa... thể nào cũng bị ăn đòn nhừ tử...
Con biết lỗi rồi...
Lên nghỉ ngơi đi, sáng mai mẹ đưa đi khám xem đứa bé thế nào rồi...cái gì cũng chưa biết mà đòi lấy chồng.
Dạ.
,,,
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh và bất ngờ, Hạ ko ngờ khó tính như bố cô mà lại chịu xuống nước nhanh như vậy. Từ lúc ở nhà Vũ về, ông im lặng một lát rồi nói suy nghĩ của mình cho con gái nghe, hai bố con thì thầm to nhỏ rồi thống nhất làm theo kế hoạch mà bố cô vẽ ra. Kể cả chuyện mẩu giấy...
Chung quy lại là, ông cũng chỉ thương và lo cho con gái mình mà thôi.
Từ đầu đến cuối muốn cô lấy Huấn cũng là vì muốn tốt cho con gái, mong đc gả vào nhà giàu sang để đời sau sung sướng, tâm lý bố mẹ nào chẳng vậy. Nhưng chuyện lỡ ra vậy rồi, dù gì cũng là con mình đẻ ra, con dại cái mang, ông cũng cố tìm cách để giữ lại chút thể diện cho con gái mình. Bây giờ, dù không muốn song hai đứa đã có con với nhau, bố mẹ nào nỡ lòng ngăn cản được nữa. Thôi thì.. trời chẳng chịu đất thì đất chịu trời vậy!!!