Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)
Chương 160 : Danh lợi song thu
Ngày đăng: 21:57 21/04/20
Tiệm thuốc Lâm Ký khai trương, tiệm thuốc lớn nhất kinh thành là Đức Nhân đường tới chúc mừng, bằng hữu muốn kết giao với Minh Doãn cũng nhân cơ hội này tới chúc mừng, Lâm Lan cũng đã có nhiều mối quan hệ với các phu nhân trong kinh thành, họ đều tới dự, vì thế buổi khai trương tương đối hoành tráng. Bận rộn cả một ngày, mọi chuyện đều rất thuận lợi.
Buổi tối, Lâm Lan ngồi dưới đèn nhìn Phúc An xem xét danh sách lễ mừng, thỉnh thoảng bật cười. Lý Minh Doãn thản nhiên uống trà, nhìn bộ dạng tham tiền của nàng cũng không khỏi bật cười: "Đã nhìn mấy lần rồi còn nhìn mãi vậy."
Lâm Lan lơ đễnh: "Ta thích, ta thích."
Ngọc Dung đi vào nói: "Nhị thiếu gia, hành lý của người đã chuẩn bị xong."
Lý Minh Doãn gật đầu: "Đừng có bao lớn bao nhỏ đấy, bổn thiếu gia đi ít ngày là về."
Ngọc Dung cười nói: "Đều theo như nhị thiếu phu nhân phân phó chuẩn bị."
Lâm Lan ngẩng đầu, hỏi: "Ngày mai chàng lên đường giờ nào?"
"Không cần sớm lắm, giờ Thìn xuất phát."
Lâm Lan cười hì hì nói: "Vậy có thể giúp ta làm một chuyện không?"
Lý Minh Doãn khẽ mỉm cười: "Chuyện gì?"
Lâm Lan đặt danh sách xuống, tới bên cạnh chỗ hắn: "Chuyện này ta nghĩ mất mấy ngày, hiện tại ta quyết định quyên ba ngàn viên Bảo Ninh Hoàn, ba ngàn viên Hoắc Hương Hoàn, ba ngàn viên Lục Thần Hoàn cho đại quân Bình Tây, chàng nghĩ coi, đợi đại quân đến Tây Nam chắc trời đã sang mùa hè, mùa hè Tây Nam nóng ẩm, binh sĩ phương Bắc chắc chắn sẽ không thích ứng được. Đến lúc đó bị cảm nắng, rồi bệnh sốt rét nữa, số lượng người bị hẳn không ít, những vị thuốc này của ta là thích hợp nhất, để cho quân y mang theo chuẩn bị bất kỳ tình huống nào. Về công, chúng ta cũng là một phần lực lượng của đất nước, về tư, Lâm Ký vừa mới khai trương, muốn vững gót chân đứng trong kinh thành không khó, nhưng nếu muốn trong thời gian ngắn nhất mở rộng lực ảnh hưởng thì hành động này là biện pháp tốt nhất, danh lợi song thu."
Trong mắt Tĩnh Bá Hầu lộ ra một tia tán thành. Tứ Hoàng Tử trầm ngâm nói: "Theo như khanh nói, triều đình nên phái người trước đi làm yên lòng, sau đó mới cho đại quân xuôi Nam?"
Lý Minh Doãn cười nói: "Không phải vậy, Thổ Phiên mơ ước triều ta không phải mới ngày một ngày hai, mặc dù không có người Miêu làm loạn, bọn họ thừa dịp dân tộc thiểu số phía Tây Bắc xâm chiếm cũng sẽ chặn một chân, không dạy chúng một bài học nhớ đời, bọn chúng sẽ không cam lòng, Điện hạ muốn lập công, lần này là một cơ hội tuyệt hảo, trước tiên người âm thầm phái người đi chiêu an, sau đó đại quân xuôi Nam, làm ra bình loạn, dẫn Thổ Phiên đem binh tới, đến lúc đó điện hạ liền đem người Miêu như mãnh hổ thả ra... như vậy, cũng đủ không phí một quân binh, lại thêm một con hổ thống kích Thổ Phiên, đây là kỳ công có một không hai..."
Hai mắt tứ Hoàng Tử sáng lên, đúng vậy, đánh hổ không bằng huấn hổ, làm bộ đánh hổ dẫn xà xuất động, nhất cử tiêu diệt, thật là khéo.
Tĩnh Bá Hầu nhìn thần sắc tứ Hoàng Tử biến hóa, khóe môi khẽ cong lên, những lời này đã sớm quanh quẩn trong lòng hắn, cũng đã thử dò xét qua, nhưng tứ Hoàng Tử nóng lòng lập công, căn bản không nghe lọt, hôm nay đúng lúc Lý Minh Doãn tới, tứ Hoàng Tử đã kiên nhẫn nghe ra, cho nên, mới có câu, cùng một lời nhưng người nói ra khác nhau, hiệu quả cũng vậy.
Tứ Hoàng Tử vỗ bàn, đứng lên, kích động đi tới đi lui, một lát sau, dừng bước, ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Minh Doãn: "Lý học sĩ, khanh dùng mưu này rất hay, sau này chúng ta sẽ bàn luận nhiều hơn."
Lý Minh Doãn cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn vẫn giữ mình trong sạch, giữ khoảng cách an toàn với mấy vị Hoàng Tử, bình thường thượng triều gặp mặt, cùng lắm là cung kính chào hỏi, thao thao bất tuyệt thế này là lần đầu tiên. Nếu không phải có Tĩnh Bá Hầu ra hiệu, có mấy lời hắn chắc là không biết nói, những chuyện này là chuyện của quân bộ, hắn là một văn thần, không thích hợp nói quá nhiều, kế tiếp để Tĩnh Bá Hầu và tứ Hoàng Tử tiếp tục trò chuyện.
Lý Minh Doãn khiêm tốn nói: "Chuyện quân vụ, vi thần thật sự không hiểu, mới vừa rồi dám vọng ngữ, kính xin điện hạ chớ trách tội."
"Không có, không có, khanh nói rất hay." Tứ Hoàng Tử vội vàng lắc đầu.
Tĩnh Bá Hầu ha ha cười một tiếng: "Điện hạ, người đừng làm khó dễ hắn, đang mang cơ mật, tường tận sự nghị, ta và người từ từ thương thảo tiếp thôi."
Tứ Hoàng Tử có chút tiếc nuối, âm thầm quyết định, tương lai nhất định phải thu Lý Minh Doãn về dưới trướng, nếu người này phục vụ Thái Tử, sẽ là bất lợi vô cùng đối với hắn.