Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)

Chương 174 : Được thông qua

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Lâm Lan đoán được Minh Doãn sẽ mang Trần Tử Dụ tới. Trần Tử Dụ nói mời nàng dùng bữa buổi trưa, Lâm Lan không khách khí, gần đây ngày nào cũng cũng gặp mặt Bùi Chỉ Thiến, giúp hắn nói không ít lời hữu ích, ăn của hắn một bữa cơm coi như là đã quá tiện nghi cho hắn rồi. Lâm Lan phân phó Ngân Liễu đợi nàng ở cửa hàng, như thế này cơm trưa Ngọc Dung mang đến coi như san cho mọi người. Ba người chọn một tửu lưu cách Bùi gia không xa, bao hết một gian phòng trang nhã. Trần Tử Dụ hỏi Minh Doãn muốn uống chút gì không, Minh Doãn nhìn Lâm Lan, nói, dùng trà đi.



"Ta đây cũng uống trà, tiểu nhị, mang một bình Bích Loa Xuân ngon nhất lên đây."



Trần Tử Dụ dõng dạc hô, lại đem thực đơn giao cho Lam Lan, vỗ ngực một cái: "Chị dâu chọn món đi, đừng tiết kiệm thay ta, mặc dù ta không nhiều tiền được bằng vợ chồng hai người nhưng tuyệt đối rất hào phóng."



Lâm Lan liếc mắt nhìn thực đơn, cười nói: "Tử Dụ, anh khách khí quá, chúng ta tùy tiện ăn gì cũng được."



Lâm Lan vừa nói vừa cười nhìn Minh Doãn: "Đúng không?"



Minh Doãn biết nghe lời, cười cười: "Cái gì cũng tốt."



Tiểu nhị cười ha ha giới thiệu những món ăn đặc sắc của cửa tiệm, Lâm Lan lơ đễnh nghe, cuối cùng nói: "Vậy thì đem hết những món đặc sắc đắt tiền nhất trong cửa tiệm các người lên đây."



Trần Tử Dụ ngẩn người, nhìn Minh Doãn, Minh Doãn giương mắt nhìn chung quanh một chút: "Gian phòng này mặc dù không lớn nhưng bố trí cũng khá trang nhã."



Một tay Trần Tử Dụ lặng lẽ sờ sờ túi tiền, vội vàng suy nghĩ xem hôm nay mình ra khỏi cửa mang theo bao nhiêu bạc. Trà cùng món ăn được đưa lên, ba người vừa uống trà vừa dùng đồ ăn và nói chuyện phiếm, dĩ nhiên, Lâm Lan chỉ để ý ăn, nghe hai huynh đệ bọn họ hàn huyên.



"Gần đây triều đình muốn tăng binh ở Tây Nam, Ninh Hưng ở chỗ đại doanh Tây Sơn nói là cần điều một phần binh lực đi trước trợ giúp, tiểu tử Ninh Hưng kia sớm mong được đi đánh giặc, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này." Trần Tử Dụ nói.



Lâm Lan khẩn trương: "Vậy có phải đại ca ta cũng bị điều đi Tây Nam?"



Đại ca đang làm thủ hạ ở đại doanh Tây Sơn của Ninh Hưng, tướng đi, chẳng lẽ lính có thể không đi?



Trần Tử Dụ gật đầu nói: "Chắc là sẽ đi."
Bùi Chỉ Thiến thở dài nói: "Làm đối thủ của cô, đoán chừng rất thê thảm."



"Đó là đáng đời họ, ai bảo họ không có nhãn lực, thật ra thì ta tốt hơn khối người rồi đấy." Lâm Lan khoe khoang nói.



Bùi Chỉ Thiến bật cười, trò chuyện với Lâm Lan đã lâu, giờ mới phát hiện, nàng quả nhiên là người rất thú vị, chứa nhiều tư tưởng kỳ diệu, tính cách phóng khoáng, tâm tư trong sạch.



"Đang nói gì đấy? Vui vẻ như vậy? " Lý Minh Doãn cùng Trần Tử Dụ đi tới.



Bùi Chỉ Thiến vén áo thi lễ, cười hỏi: "Hai vị sao nhanh vậy đã trở lại?"



Trần Tử Dụ nói: "Lão gia đang câu cá, chê chúng ta om sòm quá, dọa cá chạy sạch, người liền đuổi cổ chúng ta ra."



Lý Minh Doãn đưa mắt nhìn mây trắng trên trời. Bùi Chỉ Thiến cười cười, lòng dạ biết rõ, gia gia thích nhất hai người bọn họ tới, mỗi lần tới lại lôi kéo nói chuyện, chưa đủ một canh giờ thì chưa thả ra, đoán chừng hai người này lấy cớ chạy ra ngoài rồi. "Có điều, Bùi lão gia nói, tối nay mời chúng ta ăn cá."



Lý Minh Doãn nhàn nhã thả lời: "Đáng tiếc, nhà ta có việc, Tử Dụ, không thể làm gì khác hơn là để cậu ở lại một mình."



Trần Tử Dụ kinh ngạc nói: "Như vậy sao được, huynh đã đáp ứng Bùi lão gia rồi."



Lý Minh Doãn thở dài nói: "Ai, ta thật sự có chuyện, cậu cũng biết hôm nay đại ca ta có cuộc thi."



Nói rồi ôm quyền hướng Bùi Chỉ Thiến: "Thỉnh Bùi tiểu thư thay mặt hướng Bùi lão gia cáo lỗi một tiếng, ngày khác Minh Doãn tới cửa bồi tội."



Lâm Lan cười trộm, Minh Doãn đang tạo cơ hội cho Tử Dụ cùng Bùi Chỉ Thiến đây mà.