Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)
Chương 48 : Ai cũng có phần
Ngày đăng: 21:56 21/04/20
Lâm Lan không hề biết Chu mama và Quế tẩu vừa hóa giải giúp nàng một mối lo ngại, ba người chủ tớ tiếp tục đi mua bánh ngọt, trở lại thuyền đã là khoảng giờ Thân*, Lý Minh Doãn đi gặp bạn vẫn còn chưa về.
* tầm 4 – 5h
Lâm Lan nói Ngân Liễu đi tặng quà cho mỗi người, cả bánh ngọt cũng chia phần, bản thân ở trong phòng suy nghĩ nên viết chữ gì lên quạt cho đẹp, nghĩ tới nghĩ lui Lâm Lan cảm thấy thật không ổn chút nào, sở trường của Lý Minh Doãn là viết chữ, nàng lại còn định viết chữ tặng hắn, đúng là múa rìu qua mắt thợ, xách đại đao đùa bỡn với Quan Công, tự mình bêu xấu mình.
Ngọc Dung nhìn thiếu phu nhân mân mê cây quạt trắng trong tay, vẻ mặt ủ dột không khỏi cười nói: "Đồ tặng thiếu gia, cho dù thiếu phu nhân viết gì cũng được, chỉ cần là tâm ý thì rất đáng quý."
Lâm Lan yên lặng: Tâm ý cái gì chứ, chẳng qua nàng thấy mọi người đều có quà, nếu không tặng hắn thứ gì đó thì thật là xấu hổ, huống hồ tiền là hắn chi. Có điều Ngọc Dung nói có đạo lý, nếu hắn dám ghét bỏ vật nàng tặng thì nàng sẽ không đời nào tặng hắn.
Ngân Liễu đến phòng Chu mama: "Chu mama, đây là xước tóc thiếu phu nhân lựa cho mama, Quế tẩu, hộp cao Bạch Ngọc này là của ngài, còn có hai hộp bánh trà xanh, là đặc sản Tô Châu, thiếu phu nhân mua khá nhiều, ai cũng có phần."
Chu mama liếc mắt nhìn xước tóc tinh xảo, quả nhiên là đồ tốt, trong bụng vui vẻ. Quế tẩu không nghĩ tới mình cũng có quà, kinh ngạc nhận lấy: "Đây... đây là tặng ta?"
Ngân Liễu cười nói: "Dĩ nhiên ạ, thiếu phu nhân nói Quế tẩu ngày ngày vất vả ở phòng bếp, đôi tay cần phải được bảo dưỡng."
Quế tẩu có chút cảm động, năm xưa bà đi theo hầu hạ bên Tam tiểu thư, về sau Tam tiểu thư lập gia đình, bà lại về hầu hạ lão phu nhân, được lão phu nhân ban cho chức mama quản sự ở Diệp phủ, bây giờ ở trên thuyền tạm thời làm đầu bếp chính, hằng ngày ở trong bếp phải làm nhiều việc khiến cho đôi tay dính dầu mỡ đen cáu, da tay khô xấu, chuyện này làm bà vô cùng phiền não.
Thiếu phu nhân thật là biết quan tâm người ta, ngay cả chuyện này cũng nghĩ tới, Quế tẩu cảm kích nói: "Thiếu phu nhân thật có lòng, thay ta cám ơn thiếu phu nhân."
Chu mama liếc Quế tẩu một cái, nhìn thấy nụ cười vui vẻ trên mặt Quế tẩu, nụ cười ấy xuất phát từ nội tâm, còn có cảm động sâu sắc, ngày thường hình như chưa từng thấy qua điều ấy nơi Quế tẩu, bất giác bà có phần tán thưởng Lâm Lan, tuệ nhãn lão phu nhân thật không tầm thường, Lâm Lan là một người tài trí. Tặng quà cũng là một môn học, nhìn người tặng quà, quà ở đây không chỉ quý về giá trị mà còn phải hợp ý, một hộp cao Bạch Ngọc có thể thu mua được lòng người, đưa không đúng, hồng ngọc đá quý cũng vô dụng...
Chu mama cười nói: "Ta nghe nói sáng sớm Kiều gia qua đón mọi người đi mua dược liệu, hồi lâu vẫn không thấy về, hóa ra đi mua đồ, nhưng hình như lúc về có quan sai đi cùng, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Ngân Liễu hưng phấn nói: "Là thế này ạ, thiếu phu nhân nhìn thấy bố cáo tìm đại phu của tri phủ đại nhân thành Tô Châu để chữa bệnh cho phu nhân của mình."
Lâm Lan mừng rỡ: "Không thành vấn đề."
Lý Minh Doãn vén tay áo, chấm bút vào nghiên mực, hỏi: "Viết chữ gì?"
Lâm Lan suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: "Viết là... Yêu quá thành hận, lạnh lùng lại là chuyện vui."
Lý Minh Doãn nghe một lúc không hạ bút, yêu quá thành hận... ban đầu mẹ sở dĩ không bỏ xuống được, cũng là bởi vì cố chấp ngưỡng mộ sao?"
"Sao thế? Chàng thấy mấy chữ này không ổn?" Lâm Lan cẩn thận hỏi.
Lý Minh Doãn nhẹ nhàng lắc đầu: "Không có, rất tốt."
Vừa nói vừa lướt ngòi bút trên giấy, tựa nước chảy mây trôi. Lâm Lan nhìn chữ viết, vô cùng tiêu sái, mềm mại lại có thần khí bên trong, cách vung bút từ đầu đến cuối của hắn toát ra sự tiêu sái tuấn dật. Lâm Lan có chút xuất thần, chữ của hắn làm người ta kinh diễm, mà nhìn hắn viết chữ lại càng khiến người ta kinh diễm...
Quế tẩu tới xin chỉ thị: "Thiếu gia, Thiếu phu nhân, có thể ăn cơm chưa ạ?"
Lâm Lan như tỉnh mộng, để nghiên mực xuống, mỉm cười nói: "Ăn cơm thôi, không còn sớm nữa."
Ngọc Dung cùng Ngân Liễu đi hỗ trợ, Lâm Lan nghe thấy Quế tẩu nhỏ giọng hỏi Ngân Liễu: "Thiếu phu nhân thích ăn món gì?"
Ngân Liễu cười nhẹ: "Quế tẩu chờ nô tỳ quay lại hỏi."
Lâm Lan hiểu ý cười một tiếng, kêu: "Ngân Liễu, em giúp ta đi gọi Văn Sơn tới."