Cô Dâu Mười Chín Tuổi

Chương 68 : Làm xong mọi chuyện, anh sẽ trở lại đón em

Ngày đăng: 15:18 18/04/20


"Ương Ương, chuyện của chúng mình còn chưa giải quyết xong, vợ con của anh còn chưa thu vào trong tay, vậy mà em liền giao cho anh làm nhiều chuyện như vậy! Anh không trở về giải quyết mấy cái chuyện không liên quan kia đâu!"



Trần Tấn Nhiên tức giận đến mức gần như thất khiếu hộc máu. Tối hôm qua anh đã bị trằn trọc suốt cả một buổi tối, đến ngủ cũng không được ngon giấc, chỉ lo lắng hai người kia tình cũ lửa nóng khôi phục trở lại. Lại cũng không ngờ sáng sớm hôm nay, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn),  anh vừa mới chợp mắt ngủ trong chốc lát, liền bị Ương Ương gọi điện thoại đánh thức, hẹn ra ngoài gặp mặt một chút. Gặp anh, không ngờ việc cô muốn nhờ anh giúp lại là muốn anh trở về giúp anh chàng Tư Dận kia ly hôn!



"Anh không chịu trở về phải không?" Mặt Ương Ương lập tức xụ xuống, cô đứng lên quay mặt đi: "Trần Nhị, chẳng phải thứ mà anh quan tâm nhất chính là con của anh đó sao? Nếu như anh không giúp Ký Thu, thì ngay bây giờ em sẽ đi đến bệnh viện..."



"Ương Ương, em có thể đừng chuyện gì cũng mang con của chúng ta ra như vậy được không.  Đừng để lẫn lộn đứa nhỏ của chúng ta vào trong chuyện này, có được hay không?"



Trần Tấn Nhiên buồn bực không thôi, khối tình cảm đang trong bụng của cô, bây giờ không phải là con của anh, mà là oan gia!



"Được lắm, anh không muốn giúp em giải quyết chuyện này phải không? Em sẽ một mình len lén ra đi, để cho anh không tìm được em nữa! Anh muốn đứa bé, được thôi, đứa bé sau khi sinh ra đời, em sẽ để nó cho anh, em đi!"



"Ương Ương,  chuyện của người khác chúng ta không nên nhúng tay vào có được hay không?" Trần Tấn Nhiên không muốn đi quan tâm đến ba cái chuyện vợ chồng của người khác. Anh là một người đàn ông trưởng thành, tại sao có thể làm mấy cái chuyện bà tám như vậy?



"Trần Nhị, anh nhất định phải giúp Tư Dận giải quyết chuyện ly hôn với vợ của anh ấy. Em không muốn nhìn thấy Ký Thu bị thương tâm. Ký Thu bị thương tâm, em liền cảm thấy không dễ chịu, trong người em mà không dễ chịu, vậy thì bảo bảo cũng dễ bị gặp nạn…"
"Thực ra anh cũng chỉ quan tâm đến con của anh mà thôi." Ương Ương xoay mặt đi, không thèm nhìn anh, khóe môi liền chậm rãi hơi cong lên. Trần Tấn Nhiên siết chặt gương mặt của cô: "Em lại nói nhăng nói cuội gì đấy, ngươi cùng cả em và con của chúng ta, anh đều rất quan tâm!"



Ương Ương bất mãn lầu bầu mấy tiếng, cuối cùng cô phải nghiêm giọng, ép buộc Trần Tấn Nhiên mau chóng đi giải quyết chuyện của Tư Dận.



Về vấn đề của Tư Dận, không cần phải tiếp tục bàn luận thêm gì nữa.



*********************



Chuyện Trần Tấn Nhiên rời khỏi Thanh Đảo trở về, Ương Ương cũng không nói cho Ký Thu biết, ngược lại, cô còn có chút lo lắng đề phòng. Dù sao cũng là chính cô tự tiện chủ trương, nên cũng không lường được, nếu như sau này Ký Thu mà biết được, rốt cuộc cô ấy có tức giận hay không nữa.



Trở về nhà trọ, chỉ thấy Ký Thu vẻ mặt buồn rầu đang đọc sách ở ngoài ban công, chỉ có điều ánh mắt của Ký Thu tựa như đang nhìn đi tận đâu đó. Ương Ương không khỏi thở dài, đi tới gần rút cuốn sách ra khỏi tay của cô: "Ký Thu, em lại đang suy nghĩ lung tung cái gì đấy, tâm tình không tốt, sẽ bị ảnh hưởng tới bảo bảo ở trong bụng đó."



Ký Thu nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nở một nụ cười đầy vẻ khổ sở, ánh mắt của cô cũng rơi vào tờ báo ở cách đó không xa. Ương Ương lanh mắt nhìn theo hướng nhìn của Ký Thu, thấy tầm mắt của cô như dính vào trên tờ báo, Ương Ương cuống quít cầm lấy tờ báo lên. Vừa liếc nhìn xuống trang báo một cái, cô cũng là tức giận đến trợn mắt hốc mồm. Cả một trang báo bên trong là hình ảnh của Tư Dận cùng Lâm Tử Đồng bên nhau trong buổi tiệc rượu, bên dưới là bài viết viết giới thiệu về cặp đôi này. Gã đàn ông đáng chết này, chẳng lẽ hắn thật sự đang gạt cô hay sao? Nói cái gì mà không có cách nào để ly hôn, nói cái gì mà Lâm Tử Đồng đòi tự sát! Nói không chừng, tất cả mọi chuyện đều là do hắn không muốn chịu trách nhiệm mà bày đặt chuyện nói láo mà thôi.