Cô Gái Mù Kì Duyên

Chương 8 :

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Bọn họ hôn nhau khó chia lìa, Lôi Xiết nhanh chóng mút lấy hai cánh môi luôn làm cho anh tâm loạn của cô, một tay ôm chặt thắt lưng cô, một tay nâng đầu cô, như muốn đem cô dung tiến vào cơ thể mình, mãnh liệt như sợ cô lại chạy trốn; Ngay cả thời gian cho cô thở cũng không có, liều mình triền miên hôn như muốn hóa giải đi vướng mắc trong lòng cô.



An Dĩ Nhạc run run đón lấy anh, Tia Chớp hôn cô! Cô kinh hỉ không biết nên như thế nào hình dung tâm tình giờ phút này.



Có lẽ, anh cũng không chán ghét cô!



Cũng có lẽ, anh cũng có chút thích cô? Chỉ cần một chút là tốt rồi!



Thời gian tựa hồ tạm dừng, cảm giác của bọn họ đều bị dục vọng ào ạt ập tới dìm ngập, ngay cả khi nào đi vào trong phòng, nằm lên trên giường cũng không biết. Cho đến khi Lôi Xiết ngẩng đầu thở dốc, mới phát hiện An Dĩ Nhạc đã nằm bên người anh, toàn bộ nút áo đều mở tung, thân hình xinh đẹp như ẩn như hiện lay động tất cả các giác quan.



Anh thở hổn hển, lại hôn lên cánh môi mê người của cô, bàn tay tham lam tiến vào trong áo vuốt ve đồi ngực cao ngất của cô, anh muốn cô, mãnh liệt ngay cả chính anh cũng giật mình.



An Dĩ Nhạc tuy rằng không rõ là nguyên nhân gì làm cho anh bỗng nhiên thay đổi thái độ, song cô không quan tâm, cho dù anh là vì phản ứng sinh lý xúc động mới hôn cô, cô cũng đồng ý ôm lấy anh thật chặt, có một loại cảm giác vừa an toàn lại chân thật bao quanh, đây là lúc trong lòng cô bình tĩnh nhất trong mấy ngày nay.



Cô thương anh, ông trời! Cô thật sự thương anh!



“Tia Chớp” Cô say đắm gọi anh, môi sưng đỏ, ánh mắt mơ màng.



“Gọi anh Lôi Xiết.” Anh hôn lên bờ vai tuyết trắng của cô, tiếng nói trầm thấp đủ lay động lòng người.



“Lôi Xiết?” Cô vuốt mặt anh, muốn dùng tay để nhìn diện mạo anh.



“Tên của anh.” Lửa tình bị đè nén quá lâu đã chạy tán loạn khắp tứ chi bách hải của anh khiến anh không còn sức khống chế mình, chỉ có thể chạm vào da thịt xinh đẹp của cô để hóa giải lửa nóng trong ngực.



“Lôi Xiết” Cô thích tên này, vô cùng thích hợp với anh. Dáng vẻ của anh nhất định vừa kiêu ngạo lại tự cao tự đại nhỉ? Cô âm thầm đoán, lần đầu cảm thấy tò mò về gương mặt anh.



Anh bắt lấy tay cô, hôn lòng bàn tay cô, cắn nhẹ đầu ngón tay cô, trong mũi tràn ngập hương thơm đặc hữu trên người cô, hơi thở của anh trở nên nặng nề không ổn, khát vọng đối với cô càng tăng.



“Anh dừng không được nữa.... anh muốn em....” Tay anh dời xuống, chạy dọc theo đường cong của cô, từng món từng món quần áo bị cởi ra, không lâu cô liền không còn mảnh vải nằm trong lòng anh.



Đây là mơ sao? Lôi Xiết cũng hồ đồ, chỉ có ở trong mơ, anh mới có thể bừa bãi thăm dò cô như vậy, làm cho cô trở thành người của anh.



An Dĩ Nhạc không biết kế tiếp sẽ như thế nào, cô thầm muốn ở bên anh, muốn trong thế giới tối tăm bắt lấy một cái gì đó chân thật, cô sẽ không hối hận, chỉ cần Lôi Xiết muốn cô, cô liền đem tất cả cho anh.



Lôi Xiết cởi quần mình, cơ thể nóng rực đè lên cô, cầm đôi tay có chút kinh hoảng của cô, môi nhẹ nhàng mà khéo léo ngậm đầu ngực cô.



“A…” Cô khẽ kêu một tiếng, mỗi một dây thần kinh đều bị khoái cảm không biết tên chiếm lấy.



Anh dường như rất lão luyện khơi mào phản ứng của cô, cô ngây thơ không biết làm sao tiếp nhận luồng sóng kích thích này, chỉ có thể toàn thân mềm nhũn bị môi anh chiếm lĩnh mỗi một tấc da thịt.



Tay Lôi Xiết đi vào giữa hai chân cô trêu chọc, thẳng đến cô thở gấp không ngớt, khó chịu đựng vặn vẹo, mới chậm rãi tiến vào cô.



Cô bị đau đớn làm tỉnh táo lại. Đẩy lồng ngực dày của anh ra, bối rối kêu: “Lôi Xiết...”



Anh không ngừng lại, xoay người ôm cô vào lòng, chiếm lấy môi cô, càng không ngừng hôn cô, lấy lưỡi đẩy miệng cô ra, dùng một loại phương thức vô cùng thân mật mà hôn cô.



Sau khi cô thích ứng sự tồn tại của anh, kinh hô biến thành rên rỉ, sau đó, cô cảm nhận được thân thể Lôi Xiết khẽ phóng điện, cảm giác tê tê kích thích thân thể anh, dòng điện kia tựa hồ đánh thức mỗi một tế bào toàn thân cô, muốn cô dùng toàn bộ tinh thần để cảm thụ vòng ôm của anh, muốn cô hàng phục nhiệt tình có mặt khắp nơi trong anh.



Rốt cục, hai người trong tiết tấu đạt đến cao trào, Lôi Xiết điên cuồng gào thét một tiếng, cô chỉ cảm thấy bốn phía vang lên tiếng nổ tê dại, sau khi một trận hào quang hiện ra, bọn họ mới từ đám mây chậm rãi rớt xuống, từ thiên đường trở lại nhân gian.



Đàn ông cùng phụ nữ đều là dùng phương pháp này để “yêu” sao? An Dĩ Nhạc mỏi mệt nhắm mắt khi nghĩ như vậy, yếu đuối nằm trên người Lôi Xiết, cô không còn có sức lực tìm kiếm đáp án, nặng nề ngủ.



Lôi Xiết sau khi tỉnh lại, anh ngây ngốc nhìn An Dĩ Nhạc mềm mại như chim nhỏ bên người, đột nhiên kinh hoảng co rúm lại một chút.



Ông trời! Anh lại làm ra việc này với cô!



Chẳng qua bắt đầu từ một cái hôn, liền biến thành tình trạng này?


“Will tiên sinh sao? Người ông muốn tìm vừa mới rời khỏi An gia, đi về phía trung tâm thành phố.” Người gọi điện là một cảnh viên Hyman thu mua, hắn ở gần An gia thấy được Lôi Xiết cùng An Dĩ Nhạc, cho nên vội vàng báo cho Hyman.



“Phải không? Thật tốt quá, cám ơn cậu, tiền sẽ đưa vào tài khoản cậu.” Hắn mỉm cười gác điện thoại, nói với một thủ hạ bên cạnh: “Tìm được rồi!”



“Vậy ông định làm như thế nào?”



“Rất đơn giản, lấy thi thể cô gái da đen lần trước ta mang về để trong hầm chứa đá ra.” Hắn chỉ thị.



“Nữ luật sư kia?”



“Đúng vậy! Cô ta là vũ khí tốt a!” Hắn cười hắc hắc, trong mắt hồng quang chợt lóe.



Chiêu giết người lưu da này thật sự là dùng tốt, hơn mười năm trước sau khi hắn xâm nhập vào trong cơ thể Hyman Will, liền phát hiện thể xác con người là ký sinh vật tốt lắm, ngoài trừ có thể hút máu người cùng chiếm lấy xác, hắn còn có thể dùng dược vật khống chế hành vi bọn họ, mệnh lệnh bọn họ, sai khiến cả đám, hoàn toàn theo ý hắn. Hắn dùng cách đó đem một tên đồng bọn khác nhét vào trong thân thể Roger con Hyman, hai người chấp hành “hành động tác loạn” nhiều năm, nay mắt thấy hắn dần dần nắm thế cục, lại xuất hiện ra một tên Trình Giảo Kim là An Hạo này, làm hại hắn ăn ngủ không yên, đành phải phái người tìm hiểu chuyện nhà ông ta rồi mới giết chết cả nhà, diệt trừ phiền toái. Nhưng Roger lại đối với con gái loài người có dục vọng làm hỏng chuyện tốt của hắn, sắc tâm của người này làm An Dĩ Nhạc có cơ hội điều tra, thật sự là đáng chết tới cực điểm!



Hiện tại Roger bị điện làm bị thương chết khiếp chờ xử phạt, nay là lúc hắn nên lập công chuộc tội. Hắn cười to rung chuông gọi người đem Roger đến phòng nghiên cứu ở hầm ngầm, sau đó hưng phấn mà xoa tay đi xuống lầu.



Thi thể Gedi cùng Roger đặt riêng ở hai bàn giải phẫu, Hyman bảo tất cả ra ngoài, bắt đầu thao tác một số máy móc, nhất thời một đạo hồng quang bắn vào mi tâm Roger, Hyman thấp giọng kêu: “Ta thay ngươi đổi thể xác, Roger. Hiện tại, ngươi cút vào trên người cô gái đen này đi!”



Một bóng thú dị thường đột nhiên từ thân thể Roger vọt ra, sau đó bị hút vào trong cơ thể Gedi, vài giây sau, đôi mắt trên mặt Gedi hé mở, khóe miệng hiện lên ý cười.



“Giờ thoải mái hơn rồi, Hyman.” Giọng nói của nó vẫn là giọng nam tráng kiện.



“Ngươi hiện tại là nữ luật sư Gedi, ta muốn ngươi đi đem An Dĩ Nhạc dẫn về, đưa cô ta tới nơi này, ta sẽ làm cho cả Newyork đều mất điện, chờ tên nhóc kia chui đầu vô lưới.” Hyman mệnh lệnh nói.



“Mất điện?”



“Đúng vậy. Nếu ta đoán đúng, không có điện, tên nhóc kia vốn không có siêu năng lực, đến lúc đó, muốn giết hắn so với giẫm chết một con kiến còn dễ dàng hơn!”



“Vậy An Dĩ Nhạc giao cho ta được không?’ Roger liếm liếm môi.



“Nhìn xem bản thân ngươi đi, Roger, hiện tại ngươi không thể làm gì được đâu!” Hyman cười lạnh.



“Mẹ nó! Ngươi biến ta thành nữ? Việc này có khác gì thiến ta chứ!” Roger háo sắc cúi đầu nhìn thân thể phụ nữ của mình, giận dữ.



“Đây là tốt cho ngươi, ngươi còn bất mãn cái gì? Tội của ngươi chờ trở lại Terra tinh sẽ giao cho đại đế phán quyết, hiện tại đi làm tốt chuyện ta giao đi.” Hyman hừ lạnh một tiếng. Roger là tên ngu ngốc, đợi cho đến khi hắn không có giá trị lợi dụng, ta sẽ kết thúc hắn.



“Được.” Vừa nghe đến tên đại đế, hắn cũng không dám lỗ mãng.



“Chờ tất cả phiền toái đều trừ bỏ, sang năm ta chuẩn bị tranh cử tổng thống, chờ ta thuận lợi nắm giữ cường quốc của địa cầu này, lại làm loạn các quốc gia, xem con người tự giết nhau, sau, ta không cần tốn nhiều sức liền đoạt được trái đất, đến lúc đó, nơi này chính là thiên hạ của ta.” Hyman cao giọng cười to, giống như nắm chắc thắng lợi.



“Thiên hạ của ngươi?” Roger trong lòng khó chịu, Hyman sẽ không quên mục đích bọn họ đến trái đất chứ? Cố hương của bọn họ là Terra tinh sắp bị hủy diệt vì bên cạnh nổ mạnh, cho nên mới phái rất nhiều bộ đội trinh sát trong vũ trụ tìm nơi thích hợp để sinh tồn, chuẩn bị cho số lượng lớn tinh nhân có kỹ năng đặc biệt di dân. Nhưng, từ khi xâm nhập thân thể Hyman, lên làm nghị viên, hành vi của hắn liền trở nên kỳ quái.



“Đâu...... Ta là nói, lấy thiên hạ của Terra chúng ta.” Hyman biết mình nói lỡ lời, lập tức giải thích.



“Ngươi tốt nhất nhớ kỹ mục đích chân chính chúng ta đến trái đất.” Roger tuy rằng háo sắc, nhưng lòng trung thành của hắn đối với Terra đại đế vẫn như cũ không thay đổi.



“Đương nhiên, trách nhiệm của chúng ta trọng đại, cho nên càng không thể lãng phí thời gian. Nơi này không khí đầy đủ, máu người lại dồi dào, là nơi thích hợp nhất cho chúng ta ở lại, chúng ta nhất định phải đoạt được!” Hyman nắm chặt năm ngón tay, đắc ý cười.



“Phải.” Roger gật gật đầu. Xem ra hắn lo nhiều rồi.



“Vậy còn không mau đi? Ta đã chờ không kịp muốn hút khô máu An Dĩ Nhạc, hơn nữa cùng tên Tia Chớp kia so chiêu.” Hyman lớn tiếng thúc giục.



“Được.” Bóng dáng Roger phút chốc biến mất, đi làm việc.



Hyman nhìn quả tinh cầu màu tím tinh tế trên tường mà cười như điên, Terra nổ mạnh hay không từ lâu đã không còn liên quan đến hắn, hắn muốn xưng vương tại thế giới này, trở thành lãnh tụ độc nhất vô nhị, ai cũng không thể đến đoạt, cho dù Terra đại đế cũng không ngoại lệ. Trái đất sớm muộn gì cũng là vật trong tay hắn, chờ đại công cáo thành, Roger cũng đừng hòng sống, hắn sẽ là một người ngoài hành tinh duy nhất thống trị địa cầu!



Mộng đẹp sắp thực hiện, Hyman đối với “hành động tác loạn” mình thiết kế ra vừa lòng tươi cười, có điều, trước khi hắn vui sướng, hắn còn phải trừ bỏ một số người ngu xuẩn tự cho là có thể cùng hắn đối kháng.