Cô Nhiên Tùy Phong

Chương 31 : Biển Trời Tương Giáp

Ngày đăng: 02:11 19/04/20


Trong Hải Uyển thuộc Thích Nhiên lâu–



” Tiểu Hải.”



” Long đại ca.” Nghe thấy thanh âm, Phong Hải từ một đôi quyển tông (sổ sách) nâng đầu lên.



” Trễ thế này còn chưa ngủ?” Nhìn thấy đôi mắt Phong Hải có chút hồng, Long Thiên Hành khẽ nhíu mi. (thía trễ thế a mò tới phòng ngừ te nàm j)



” Long đại ca cũng không phải còn chưa ngủ sao?” Phong Hải đứng dậy giúp Long Thiên Hành rót một ly trà, giống như Phong Khiếu Nhiên, Phong Hải chỉ thích im lặng, cho nên trong Hải Uyển của hắn trừ người phụ trách đánh tảo (gọi dậy buổi sáng) ra thì hết thảy những chuyện khác đều là tự mình đến làm.



” Tiểu Nham cùng Văn Triết đi ra ngoài bàn chuyện, cha ngươi lại bận chuyện Phong Diệp kia, căn bản không có tâm tư để ý chuyện trong lâu, ngươi vất vả rồi.” Long Thiên Hành nhìn người trầm ổn có chút hướng nội trước mặt , trong tâm xẹt qua một tia đau lòng.



” Long đại ca, ta là đại ca, này vốn là ta nên làm, hơn nữa ngài cũng luôn ở đây giúp ta, kỳ thật ngài so với ta còn mệt hơn” Đối với Long đại ca, Phong Hải vẫn đều luôn thực cảm kích, nếu không có Long đại ca hắn sẽ không quen thuộc mọi thứ trong lâu nhanh như vậy,” Đã nhiều năm nay, ta cùng tiểu Nham tuy có thể giúp cha làm chút chuyện, khả hiện tại sau khi tiếp nhận mới biết được chuyện trong lâu đến tột cùng có bao nhiêu phức tạp. Cha và Long đại ca còn có Lục đại ca mới là những người vất vả nhất, điểm ấy ta căn bản không đủ để được xếp vào” Ngẫm lại, cha cùng Long đại ca bọn họ xây tạo danh tiếng cho Thích Nhiên lâu, lại đem Thích Nhiên lâu phát triển cho tới bây giờ, tâm lực phải trả kia so với mình hiện tại gấp mấy chục lần thậm chí mấy trăm lần, hắn hiện tại lại được tính là gì.



” Tiểu Hải, tuy ngươi và tiểu Nham là dưỡng tử của cha ngươi, nhưng Long đại ca hy vọng ngươi có thể rõ ràng, ở trong lòng chúng ta, hai người các ngươi chính là Thiếu chủ Thích hiên lâu, là chủ nhân tương lai của Thích Nhiên lâu. Chuyện tiểu Nhiên năm đó là trách nhiệm của chúng ta cùng cha ngươi, ngươi không cần phải mang gánh nặng gì.” Long Thiên Hành nhẹ nhàng cầm tay Phong Hải, tiểu Nham tính tình vô tư hắn không có gì phải lo lắng, nhưng tiểu Hải lại không giống vậy, hắn từ nhỏ đã có tính hướng nội, có chuyện gì cũng đặt ở trong lòng, lại bởi vì là lão Đại cho nên luôn suy nghĩ đặc biệt nhiều, đối với tiểu Nhiên, hắn biết tiểu Hải vẫn luôn áy náy bận tâm.



” Long đại ca….” Phong Hải thấy bàn tay bị cầm của mình như bị tê liệt , tim cũng nhảy thật sự nhanh, nghe được lời Long đại ca trong lòng hắn thoáng chốc chua xót, không rút tay mình ra, lặng lẽ cảm thụ ấm áp từ trong tay truyền đến, thanh âm Phong Hải có chút thấp ách,” Chúng ta… thực xin lỗi Tam đệ. Mới trước đây trong khi ta cùng tiểu Nham ở trong lâu hưởng phúc, Tam đệ lại đói rét tại hậu sơn, sau đó đến lúc ta biết chuyện Tam đệ lại vẫn không có tẫn tâm đi tìm hắn, nếu khi đó ta có thể có chút tâm tư,… có lẽ Tam đệ cũng sẽ không chịu đựng nhiều đau khổ như thế.” Cúi đầu, Phong Hải cẩn thận cầm lấy tay Long đại ca,” Long đại ca… lần cuối cùng ta nhớ tới là lúc Tam đệ không hề có chút sinh khí nằm ở trên đất, nhớ tới bộ dáng Tam đệ ôm cha khóc….nhớ tới lúc Tam đệ gọi ta và tiểu Nham là thiếu gia, trong lòng là như thế nào thống khổ…mỗi lần nghĩ đến Tam đệ đem chúng ta đối đãi như thân ca ca, không có một tia oán giận…lòng ta liền rất khó chịu. Nếu là ta… nếu ta là Tam đệ, ta khẳng định không làm được những chuyện này….nếu… nếu Tam đệ hận ta, trách ta , ta…có lẽ lòng ta có thể dễ chịu một chút. Tam đệ…Tam đệ hắn vì cái gì không trách ta? Ta là đại ca, nên bảo hộ tốt đệ đệ, càng huống chi là Tam đệ…” Đối mặt với Long đại ca mình dị thường tín nhiệm, Phong Hải đem thống khổ suốt hai năm mai một trong lòng nói ra, hắn vốn không muốn nói, nhưng trong lòng hắn thực rất đau, hắn không xứng làm đại ca, không xứng để Tam đệ gọi mình là ca ca.



” Tiểu Hải…Long đại ca đã biết ngươi sẽ nghĩ những chuyện này” Long Thiên Hành thở dài, đem người lúc này có vẻ dị thường yếu ớt ủng vào trong lồng ngực, hắn  nên sớm đến đây.



” Long đại ca…” Không nghĩ tới Long đại ca lại đột nhiên ôm lấy mình, Phong Hải có chút kinh hoảng nâng đầu lên.



” Tiểu Hải….” Đem đầu Phong Hải có chút gượng gạo đặt trong lồng ngực, Long Thiên Hành thấp thấp (lay động/ve vẩy) nói:” Tiểu Hải…Long đại ca biết ngươi rất áy náy, trong lòng mỗi chúng ta đều thấy thực xin lỗi tiểu Nhiên, nhưng là…sự tình một khi đã xảy ra, điều duy nhất chúng ta có thể làm chính là tận lực làm tiểu Nhiên hạnh phúc, tận lực bồi thường cho tiểu Nhiên. Tiểu Hải…muốn khóc thì khóc đi, ngươi đem bản thân mình giải phóng đi…sau khi khóc xong liền đem quá khứ hết thảy dứt bỏ. Tiểu Nhiên là đệ đệ của ngươi, mà ngươi… là ca ca của tiểu Nhiên, là thân đại ca…”
” Ân? Nhiên nhi… không được giấu ta.” Nhìn mặt Cô Nhiên càng đỏ hơn, Phong Khiếu Nhiên trầm hạ thanh âm.



” Không phải ..Tiêu, ta không bệnh…chính là..” Cô Nhiên cắn cắn môi, điểm điểm mủi chân tiến đến bên tai cha, nói cho cha biết nguyên nhân hắn vì sao lại đỏ mặt .



” Nga?”  Phong Khiếu Nhiên nghe xong nhướng nhướng mi, trầm ngâm một tiếng,” không nghĩ tới động tác hắn thật đúng là mau lẹ.” tiếp đó nói ra một câu làm Cô Nhiên nghe không hiểu.



” Tiêu…cái kia…Long đại ca.. sao lại muốn loại dược này…” Đối với Long đại ca trước giờ vẫn độc thân, Cô Nhiên khó hiểu hắn lấy dược này làm gì.



” Cho đại ca ngươi dùng.” Phong Khiếu Nhiên cũng không hề cố kị nói ra, với hắn thì xem ra chuyện này vốn không có gì phải giấu diếm. (trắng trợn như lòng lợn (:|)



” A!” Cô Nhiên kinh hô một tiếng, lăng lăng nhìn cha, đại ca… hắn thật sự là không nghĩ tới.



” Thế nào? Nhiên nhi…thấy có cái gì không đúng sao?” Đem Cô Nhiên ôm lên trên bàn, Phong Khiếu Nhiên thản nhiên nhìn đối phương.



” Cũng không phải…” Cô Nhiên lắc lắc đầu, cầm lấy tay cha ,” chính là nghĩ thấy có chút bất ngờ…”



” Không cái gì bất ngờ cả, Thiên Hành thích tiểu Hải đã nhiều năm, chỉ có điều trước giờ vẫn không tỏ vẻ mà thôi. Hai năm này hắn nhìn cảm tình của ngươi và ta tốt như vậy, chịu sự công kích mà thôi.” Nhẹ hôn lướt xuống môi Cô Nhiên, Phong Khiếu Nhiên bình tĩnh mở miệng, tiếp đó còn nói ra một chuyện làm Cô Nhiên kinh ngạc ,” lần này Văn Triết cùng tiểu Nham xuất môn, trở về phỏng chừng tiểu Nham cùng Văn Triết cũng không kém nhiều lắm. Hai người bọn họ đã sớm nhìn trúng tiểu Hải cùng tiểu Nham.” Đối với hắn mà nói, chỉ cần không ảnh hưởng đến Thích Nhiên lâu và hắn thì mấy người kia muốn làm như thế nào đều là chuyện của chính bản thân bọn họ.



“…….” Cô Nhiên không biết nên nói cái gì mới tốt, chỉ là gật gật đầu,” Kia..cha…ta là không phải chuẩn bị nhiều một chút…dược kia.” Tuy không biết là ai dùng, chẳng qua…ngô…nên dùng chắc là bị thượng đi.



” Phỏng chừng là vậy” Phong Khiếu Nhiên sắc mặt không thay đổi ôm lấy Cô Nhiên, bộ dáng người này đỏ mặt làm hắn muốn một ngụm đem đối phương nuốt vào. Một chút cũng không biết” Nguy hiểm” đang buông xuống, Cô Nhiên hai tay ôm lấy cổ cha , trong lòng suy tư chuẩn bị nhiều hay ít thì thích hợp.