Cô Nhiên Tùy Phong

Chương 35 : Liên hoàn kết

Ngày đăng: 02:11 19/04/20


” Môn chủ, Điểu phong tìm được lối vào rồi.”



” Tốt lắm.”



Nghe được thuộc hạ bẩm báo, Y Đình nhẹ nhàng thở ra, xoay qua bảo tả hữu một chút, Y Đình định bụng tiếp tục vọt lên, một đạo bóng dáng so với hắn còn nhanh hơn bay thẳng phía trước.



” Xem ra Phong gia tiểu tử này thực đem tiểu Nhiên xem như bảo bối, chẳng qua…hắn có tốt bao nhiêu thì cuối cùng ta cũng thấy không cam lòng a..” Nhìn người ở phía trước, Y Đình trong lòng thầm nghĩ, nghĩ tới đại ca phỏng chừng sẽ sinh khí đi… đứa nhỏ tốt thế kia liền cho tên gia khỏa này, thật sự là không cam lòng…



Một hàng người theo lối đi vào, nhìn thấy lối vào điểu phong tụ tập dày đặc, mọi người trong lòng rõ ràng được quanh phụ cận nhất định có cơ quan có thể mở đi vào. Phong Khiếu Nhiên không có kiên nhẫn tiếp tục đợi, cho người của Thiên Huyền môn thu hồi Điểu phong, Phong Khiếu Nhiên vận nội lực, mạnh mẽ làm vỡ nát cửa đá,” Oanh” một tiếng, cửa đá bị dập nát, một thông đạo rõ ràng xuất hiện ở trước mặt mọi người. Phong Khiếu Nhiên đề kiếm liền phóng đi,” Nhiên nhi, ta đến đây, ngươi ngàn vạn lần không thể có chuyện…”



Đi ra thông đạo, trước mặt là một mảnh rừng trúc, người của Thiên Huyền môn lại thả ra Điểu phong, chỉ cần cây sáo thổi qua một lần, Điểu phong có thể tìm được người nắm giữ sáo, cùng hướng Điểu phong bay đi, mọi người cẩn thận tiếp tục phóng theo. Thời điểm mọi người ở đây đi đến một nửa, phía trước đột nhiên xuất hiện một đám người, một người cầm đầu trong lồng ngực ôm một người đã được dùng thảm bao bọc lấy.



” Tiểu Nhiên!”



” Nhiên nhi!”



Thấy rõ người trong lồng ngực người nọ, mọi người nhận thức kêu lên sợ hãi, khuôn mặt không hề có chút huyết sắc, hai tròng mắt đóng chặt…người nọ…ngàn vạn lần không được…



” Phong Khiếu Nhiên?…cút ngay! Ta hiện tại không rảnh đánh với ngươi!” Quý Lâm thoáng chốc sửng sốt, tiếp theo phẫn nộ nhìn Phong Khiếu Nhiên, hắn hiện tại không có tâm trạng nào hỏi người này là làm sao vào được. Ôm Cô Nhiên bước nhanh đi lên trước, Quý Lâm đem người trên tay giao cho Y Đình đã đi đến,” Nhiều Điểu phong thế này…ngươi là người của Thiên Huyền môn đi, mau cứu cứu Nhiên nhi! Hắn đau đến ngất xỉu, ta không biết hắn đến tột cùng là đau chỗ nào! Thiên Huyền môn nhất định có biện pháp, mau cứu cứu hắn!”



Không đợi Y Đình tiếp được, Phong Khiếu Nhiên một đạo bắt lấy Cô Nhiên:” Nhiên nhi! Ngươi đến tột cùng đối với hắn làm cái gì!” đôi mắt Phong Khiếu Nhiên thị huyết trừng thẳng Quý Lâm.




” Đừng gọi ta Húc! Ta làm sao còn dám làm bằng hữu của ngươi, lần này ngươi gạt ta ô châu tử, lần sau còn không biết gạt ta cái gì! Đem ra! Đem ô châu tử trả cho ta!” Hắn thật vất vả mới tìm được ô châu tử, cư nhiên chỉ nhìn vài lần đã bị người này lừa đi, Âu Dương Húc tức giận đến cả người phát run.



” Húc…” Quý Lâm lúc này không còn là bộ dáng tức giận mắng Phong Khiếu Nhiên như trước đó, mà là một bộ biểu tình tùy quân xử trí, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Húc cực kỳ phức tạp.



” Đừng gọi ta! Ai cho phép ngươi gọi tên ta?! Đem ô châu tử ra đây!” trong lòng Âu Dương Húc lúc này chỉ có ô châu tử.



” Ô châu tử… ta ăn…” Quý Lâm nhắm lại mắt, thấp giọng nói.



” Cái gì?! Ngươi… ngươi cư nhiên ăn?! Ngươi nhổ ra cho ta! Nhổ ra!” Nghe đến đó Âu Dương Húc đã hoàn toàn lâm vào điên cuồng, một gốc cây ô châu tử, hắn cư nhiên ăn?! Ô châu tử hắn thật vất vả mới tìm được! Người này cư nhiên đem nó ăn!!



” Âu Dương, ngươi bình tĩnh một chút.” Nhìn Âu Dương Húc như muốn đi banh miệng Quý Lâm ra, Long Thiên Hành cùng Lục Văn Triết có chút ngốc lăng bước lên phía trước đem Âu Dương Húc kéo ra,” Âu Dương, ngươi trước tiên bình tĩnh một chút, hắn…hắn là thân cữu cữu của tiểu Nhiên.” Cũng đừng nháo đến nỗi muốn lấy mạng người thế a.



” Ta quản Hắn là ai?! Hắn cư nhiên dám đem ô châu tử của ta ăn! Ta không buông tha hắn! Các ngươi buông ta ra, ta muốn giết hắn, ô châu tử của ta!” Âu Dương Húc đối với y lí cùng thảo dược cực kỳ si mê, sớm cái gì cũng đã mặc kệ, hắn chỉ biết là ô châu tử hắn yêu nhất đã bị người ăn. (ăn lại hắn :”>)



Thấy Âu Dương Húc cái gì cũng nghe không vào, Lục Văn Triết chớp thời cơ huy xuống một chưởng trên cổ Âu Dương Húc. Thấy Âu Dương Húc đột nhiên mềm nhuyễn xuống, Quý Lâm kinh hoảng hô lên:” Húc!”



” Ngươi tự cầu nhiều phúc đi, Âu Dương tìm ô châu tử kia đã nhiều năm, ngươi đem ô châu tử hắn yêu nhất ăn mất, hắn khẳng định không tha cho ngươi.” Lục Văn Triết cho Quý Lâm ăn giải dược, hiện tại người này không cần bọn họ giáo huấn, chọc tới Âu Dương có thể sánh bằng chọc tới Diêm La còn đáng sợ hơn. Âu Dương không giống hắn cùng Thiên Hành từ nhỏ cùng Khiếu Nhiên lớn lên, Âu Dương so với bọn hắn nhỏ hơn mấy tuổi, năm đó đã từng cứu Khiếu Nhiên một mạng, rồi mới cùng bọn chúng thành bằng hữu. Âu Dương tuy tính tử trực (thẳng thắng), không có tâm cơ gì, khả có người chọc tới hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không làm đối phương sống tốt, không chết cũng phải mất nửa cái mạng, ai bảo Âu Dương dụng độc so với y thuật của hắn càng lợi hại.



” Ta biết.” Quý Lâm thảm đạm cười cười, hắn trước lúc tiếp cận y đã biết người này sẽ không buông tha chính mình, mà hắn cũng đã làm tốt chuẩn bị chết trên tay người này ở tại đây.